30112010
TÌNH HUỐNG OÁI OĂM VÀ BÀI HỌC DÀNH CHO PHỤ HUYNH VÀ CÁC BẠN GÁI MỚI LỚN
Người đăng TRAIBIENDAO
TRAIBIENDAO
Xem thêm
ĐÂY LÀ MỘT CÂU CHUYỆN CÓ THỰC VỀ GIÁO DỤC GIỚI TÍNH. MONG MỌI NGƯỜI ĐÓN NHẬN VÀ RÚT RA NHỮNG BÀI HỌC BỔ ÍCH CHO MÌNH, NHẤT LÀ CÁC BẠN NỮ ĐANG Ở ĐỘ TUỔI TRONG SÁNG NGÂY THƠ HỒN NHIÊN CÒN BAO ƯỚC MƠ DANG DỞ. TỰ NHIÊN BÙM MỘT CÁI THẾ LÀ TOI!
ĐÂY LÀ CÂU CHUYỆN CỦA MỘT PHỤ HUYNH ĐẾN TỪ HẢI PHÒNG:
Tôi như chết đứng khi bắt gặp cảnh con gái của mình đang mãn nguyện trao thân cho cậu bạn trai của nó. Tôi cũng có con gái, một đứa con gái rất xinh đẹp tuổi 16 và ở cái tuổi đó, con tôi còn quá nhỏ để trở thành một người “đàn bà”.
16 tuổi, con gái tôi cao 1,72m, khuôn mặt lúc nào cũng trắng hồng đầy sức sống… Tôi rất tự hào khi đi đâu ai ai cũng khen cô con gái tôi xinh xắn, đáng yêu và không ít đồng nghiệp ở cơ quan nửa đùa nửa thật muốn “kết thông gia” với gia đình tôi. Không những xinh đẹp, con gái tôi còn là học sinh giỏi của trường, mấy năm liên tiếp đều là học sinh giỏi tỉnh môn Anh văn, ngoài giờ học, cháu còn tham gia một lớp múa ballet. Đa tài, xinh đẹp, năng động… đấy là những lời mà các thầy cô giáo không tiếc lời khen ngợi con gái tôi mỗi lần họp phụ huynh. Cả vợ chồng chúng tôi như được mở mày mở mặt khi cuộc họp phụ huynh nào, con gái tôi cũng được nhắc đến như một tấm gương sáng trước lớp.
Nhưng rồi… có một chuyện “động trời” xảy ra mà cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không dám tin, đó là chuyện cô con gái yêu của chúng tôi có bạn trai. Nếu như chúng chỉ cảm mến nhau bình thường như cái thuở học sinh của tôi ngày xưa thì có lẽ, nó đã không khiến tôi bận tâm đến như vậy! Nhưng… dường như con gái tôi không chỉ muốn dừng lại ở tình yêu học trò trong sáng, hồn nhiên mà con còn muốn tiến xa với bạn trai của mình xa hơn nữa…
Đấy là một ngày, tôi bàng hoàng phát hiện ra hộp đựng thuốc tránh thai được vứt bỏ trong thùng rác. Ở trong cái nhà này, ngoài tôi ra thì chồng và con trai không thể uống thuốc tránh thai được… và tôi đã không dám nghĩ đến cảnh con gái mình nuốt những viên thuốc ấy vào bụng.
Liệu con gái tôi có biết được rằng, đấy là nỗi đau lớn nhất của người mẹ không? Tôi không muốn con rơi vào hố sâu của tình yêu, cũng không muốn con phải ôm mang phận đàn bà sớm, tôi muốn con gái của mình cứ mãi hồn nhiên, vô tư như con của mình bao nhiêu năm vậy… Nhưng có lẽ, ước mơ cũng chỉ là mơ ước thôi, phải không con gái?
Tất cả vẫn chưa dừng lại ở đó, khi một lần nữa, con gái lại khiến tôi như phát điên lên khi biết con dẫn bạn trai về nhà. Đấy là một hôm tôi sang nhà hàng xóm chơi và tôi đã nghe bác ấy to nhỏ với mình: “Có mấy buổi trưa, tôi thấy cái Nhung nhà chị dẫn một cậu bạn về nhà ăn cơm, rồi đến tầm ba, bốn giờ chiều, cậu ấy và cái Nhung lại dẫn nhau đi học”. Có lẽ con gái sẽ không bao giờ hiểu được nỗi đau và sự xấu hổ của tôi lúc ấy... Tôi đã từng rất tự hào vì mình có một đứa con ngoan và học giỏi, đã từng hạnh phúc khi mọi người cứ trầm trồ khen con gái ngoan hiền... tôi tự hào và hạnh phúc bao nhiêu thì giờ đây, tôi lại càng thất vọng và đau khổ bấy nhiêu. Tôi thất vọng vì con gái đã không làm trọn trách nhiệm của một đứa con ngoan, một học trò giỏi… và giờ đây, tôi không biết nói với con như thế nào để cho con có thể hiểu được nỗi lòng của mình nữa.
Hôm vừa rồi, tôi muốn chứng thực xem những lời bác ấy đã nói với mình có đúng không? Tầm một giờ chiều, tôi về nhà thì đã thấy chiếc xe máy của cậu bạn con dựng ở trước sân mình. Tôi như ngạt thở khi nghĩ đến cảnh phải bắt gặp con gái và cậu ấy làm chuyện dại dột trong chính ngôi nhà mình.
Và tôi đã nhẹ nhàng lên phòng con, nhẹ nhàng đẩy nhẹ cánh cửa đang khép hờ của con… và tôi như chết đứng khi bắt gặp con gái đang mãn nguyện trao thân cho bạn trai mình. Lúc đó, tôi chỉ ao ước giá như đó chỉ là một cơn ác mộng hoặc giá như đó không phải là đứa con gái mà tôi đã đặt hết niềm tin vào con, là niềm tự hào bấy lâu nay của vợ chồng chúng tôi.
Lúc đó, tôi vẫn cố lấy hết bình tĩnh và xuống nhà, rồi tôi giả vờ như bất ngờ về nhà giữa trưa và gọi con xuống ăn cơm cùng. Khoảng gần 10 phút sau, tôi mới thấy con gái hốt hoảng chạy xuống…
- Ai đến nhà mình vậy con? – dù đã biết là Hoàng, bạn trai con nhưng tôi vẫn giả vờ hỏi.
- Là anh Hoàng, học trường con ạ!
- Bảo cậu ấy xuống ăn cơm cùng 2 mẹ con mình.
- Bọn con ăn cơm rồi ạ! Mẹ cứ ăn cơm đi! Anh ấy đến đây để kèm Toán cho con mẹ ạ! – Con vẫn cố tình nói dối mẹ.
- Gọi cậu ấy xuống đây mẹ nói chuyện.
….
Khi ba mẹ con, cô cháu ngồi nói chuyện nghiêm túc với nhau, tôi quay sang hỏi chuyện Hoàng.
- Cháu và Nhung là quan hệ như thế nào? – Tôi nghiêm nghị nói.
- Bọn cháu chỉ là anh em bình thường thôi ạ!
- Có thật không?
- Dạ.. Thật ạ!
- Vậy thì bác cũng nói luôn. Từ nay trở đi, bác không cho Nhung đưa bạn trai về nhà chơi nữa, dù cháu và Nhung có quan hệ bạn bè trong sáng. Nhưng cháu phải biết được một điều rằng, hàng xóm láng giềng sẽ có những điều tiếng không hay khi Nhung cứ đưa bạn trai về nhà chơi. Và bác cũng không thích như thế! Nhung còn quá trẻ, và ở cái tuổi này, các cháu rất tò mò và muốn khám phá về giới tính của nhau. Liệu một trai, một gái ở trong một phòng, cháu có đảm bảo sẽ không có chuyện gì xảy ra không?
- … Vâng ạ! Cháu ... cháu xin lỗi!
- Cả con nữa, Nhung ạ! Con phải chăm lo học tập đi! Đừng để bố mẹ phải thất vọng về kết quả học tập của con nhé!
- Vâng... Con biết rồi ạ!
- …
Nói chuyện với con gái và bạn trai của con xong, Hoàng xin phép ra về, còn Nhung thì cúi mặt rồi chạy thẳng lên phòng mình, chỉ mình tôi ngồi lặng ở phòng khách. Chưa bao giờ tôi cảm thấy làm mẹ lại khó như lúc này? Để nói lên được những điều ấy với con, thực sự không phải dễ dàng gì. Nhưng liệu rồi, con gái tôi có “ngựa quen đường cũ” không? Đấy vẫn là điều khiến tôi lo sợ nhất…
MỌI NGƯỜI HÃY XEM VÀ TỰ SUY NGẪM NHÉ! ĐỪNG CÓ TRAO THÂN SỚM RÙI CÓ NGÀY KHỔ CÁI THÂN!
ĐÂY LÀ CÂU CHUYỆN CỦA MỘT PHỤ HUYNH ĐẾN TỪ HẢI PHÒNG:
Tôi như chết đứng khi bắt gặp cảnh con gái của mình đang mãn nguyện trao thân cho cậu bạn trai của nó. Tôi cũng có con gái, một đứa con gái rất xinh đẹp tuổi 16 và ở cái tuổi đó, con tôi còn quá nhỏ để trở thành một người “đàn bà”.
16 tuổi, con gái tôi cao 1,72m, khuôn mặt lúc nào cũng trắng hồng đầy sức sống… Tôi rất tự hào khi đi đâu ai ai cũng khen cô con gái tôi xinh xắn, đáng yêu và không ít đồng nghiệp ở cơ quan nửa đùa nửa thật muốn “kết thông gia” với gia đình tôi. Không những xinh đẹp, con gái tôi còn là học sinh giỏi của trường, mấy năm liên tiếp đều là học sinh giỏi tỉnh môn Anh văn, ngoài giờ học, cháu còn tham gia một lớp múa ballet. Đa tài, xinh đẹp, năng động… đấy là những lời mà các thầy cô giáo không tiếc lời khen ngợi con gái tôi mỗi lần họp phụ huynh. Cả vợ chồng chúng tôi như được mở mày mở mặt khi cuộc họp phụ huynh nào, con gái tôi cũng được nhắc đến như một tấm gương sáng trước lớp.
Nhưng rồi… có một chuyện “động trời” xảy ra mà cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không dám tin, đó là chuyện cô con gái yêu của chúng tôi có bạn trai. Nếu như chúng chỉ cảm mến nhau bình thường như cái thuở học sinh của tôi ngày xưa thì có lẽ, nó đã không khiến tôi bận tâm đến như vậy! Nhưng… dường như con gái tôi không chỉ muốn dừng lại ở tình yêu học trò trong sáng, hồn nhiên mà con còn muốn tiến xa với bạn trai của mình xa hơn nữa…
Đấy là một ngày, tôi bàng hoàng phát hiện ra hộp đựng thuốc tránh thai được vứt bỏ trong thùng rác. Ở trong cái nhà này, ngoài tôi ra thì chồng và con trai không thể uống thuốc tránh thai được… và tôi đã không dám nghĩ đến cảnh con gái mình nuốt những viên thuốc ấy vào bụng.
Liệu con gái tôi có biết được rằng, đấy là nỗi đau lớn nhất của người mẹ không? Tôi không muốn con rơi vào hố sâu của tình yêu, cũng không muốn con phải ôm mang phận đàn bà sớm, tôi muốn con gái của mình cứ mãi hồn nhiên, vô tư như con của mình bao nhiêu năm vậy… Nhưng có lẽ, ước mơ cũng chỉ là mơ ước thôi, phải không con gái?
Tất cả vẫn chưa dừng lại ở đó, khi một lần nữa, con gái lại khiến tôi như phát điên lên khi biết con dẫn bạn trai về nhà. Đấy là một hôm tôi sang nhà hàng xóm chơi và tôi đã nghe bác ấy to nhỏ với mình: “Có mấy buổi trưa, tôi thấy cái Nhung nhà chị dẫn một cậu bạn về nhà ăn cơm, rồi đến tầm ba, bốn giờ chiều, cậu ấy và cái Nhung lại dẫn nhau đi học”. Có lẽ con gái sẽ không bao giờ hiểu được nỗi đau và sự xấu hổ của tôi lúc ấy... Tôi đã từng rất tự hào vì mình có một đứa con ngoan và học giỏi, đã từng hạnh phúc khi mọi người cứ trầm trồ khen con gái ngoan hiền... tôi tự hào và hạnh phúc bao nhiêu thì giờ đây, tôi lại càng thất vọng và đau khổ bấy nhiêu. Tôi thất vọng vì con gái đã không làm trọn trách nhiệm của một đứa con ngoan, một học trò giỏi… và giờ đây, tôi không biết nói với con như thế nào để cho con có thể hiểu được nỗi lòng của mình nữa.
Hôm vừa rồi, tôi muốn chứng thực xem những lời bác ấy đã nói với mình có đúng không? Tầm một giờ chiều, tôi về nhà thì đã thấy chiếc xe máy của cậu bạn con dựng ở trước sân mình. Tôi như ngạt thở khi nghĩ đến cảnh phải bắt gặp con gái và cậu ấy làm chuyện dại dột trong chính ngôi nhà mình.
Và tôi đã nhẹ nhàng lên phòng con, nhẹ nhàng đẩy nhẹ cánh cửa đang khép hờ của con… và tôi như chết đứng khi bắt gặp con gái đang mãn nguyện trao thân cho bạn trai mình. Lúc đó, tôi chỉ ao ước giá như đó chỉ là một cơn ác mộng hoặc giá như đó không phải là đứa con gái mà tôi đã đặt hết niềm tin vào con, là niềm tự hào bấy lâu nay của vợ chồng chúng tôi.
Lúc đó, tôi vẫn cố lấy hết bình tĩnh và xuống nhà, rồi tôi giả vờ như bất ngờ về nhà giữa trưa và gọi con xuống ăn cơm cùng. Khoảng gần 10 phút sau, tôi mới thấy con gái hốt hoảng chạy xuống…
- Ai đến nhà mình vậy con? – dù đã biết là Hoàng, bạn trai con nhưng tôi vẫn giả vờ hỏi.
- Là anh Hoàng, học trường con ạ!
- Bảo cậu ấy xuống ăn cơm cùng 2 mẹ con mình.
- Bọn con ăn cơm rồi ạ! Mẹ cứ ăn cơm đi! Anh ấy đến đây để kèm Toán cho con mẹ ạ! – Con vẫn cố tình nói dối mẹ.
- Gọi cậu ấy xuống đây mẹ nói chuyện.
….
Khi ba mẹ con, cô cháu ngồi nói chuyện nghiêm túc với nhau, tôi quay sang hỏi chuyện Hoàng.
- Cháu và Nhung là quan hệ như thế nào? – Tôi nghiêm nghị nói.
- Bọn cháu chỉ là anh em bình thường thôi ạ!
- Có thật không?
- Dạ.. Thật ạ!
- Vậy thì bác cũng nói luôn. Từ nay trở đi, bác không cho Nhung đưa bạn trai về nhà chơi nữa, dù cháu và Nhung có quan hệ bạn bè trong sáng. Nhưng cháu phải biết được một điều rằng, hàng xóm láng giềng sẽ có những điều tiếng không hay khi Nhung cứ đưa bạn trai về nhà chơi. Và bác cũng không thích như thế! Nhung còn quá trẻ, và ở cái tuổi này, các cháu rất tò mò và muốn khám phá về giới tính của nhau. Liệu một trai, một gái ở trong một phòng, cháu có đảm bảo sẽ không có chuyện gì xảy ra không?
- … Vâng ạ! Cháu ... cháu xin lỗi!
- Cả con nữa, Nhung ạ! Con phải chăm lo học tập đi! Đừng để bố mẹ phải thất vọng về kết quả học tập của con nhé!
- Vâng... Con biết rồi ạ!
- …
Nói chuyện với con gái và bạn trai của con xong, Hoàng xin phép ra về, còn Nhung thì cúi mặt rồi chạy thẳng lên phòng mình, chỉ mình tôi ngồi lặng ở phòng khách. Chưa bao giờ tôi cảm thấy làm mẹ lại khó như lúc này? Để nói lên được những điều ấy với con, thực sự không phải dễ dàng gì. Nhưng liệu rồi, con gái tôi có “ngựa quen đường cũ” không? Đấy vẫn là điều khiến tôi lo sợ nhất…
MỌI NGƯỜI HÃY XEM VÀ TỰ SUY NGẪM NHÉ! ĐỪNG CÓ TRAO THÂN SỚM RÙI CÓ NGÀY KHỔ CÁI THÂN!