-Buông tay
Xem thêm
Không biết có ai post chưa, nhưng các bạn thử đọc xem có méo miệng không
1- Trong khu rừng
Quote:
Chà! Từ tờ mờ, đàn cò màu ngà tò mò sà vào rừng chò, vờ lò dò mò sò bờ hồ.
Kìa! Bầy rùa vàng phì phà phì phò, lề mà lề mề rời đầm, làm toàn rừng tràm lầm rà lầm rầm.
Nào! Hàng đàn chào mào hồng hào rào rào ào vào, nhào vòng tròn tìm cào cào Lào, làm rừng đào rì rào ồn ào.
Ồi! Đàn chồn rừng trừng nhìn bầy gà rừng đào mồi, thình lình rùng mình, lừng chừng chào mừng từng đoàn bò rừng vùng vằng vì sừng quàng thừng bùng nhùng, phừng phừng cùng ùa về, làm vùng rừng tùng đầy chồi đầy chồi thì thầm trầm hùng, bừng bừng.
Ơi! Tôi lang thang miên man đi trong âm thanh xôn xao tâm can: ve kêu râm ran, ong bay vi vu, đôi chim non bay tung tăng. Trăng non treo trên cao.
Ối! Phía khóm khế trắng tám múi, có chú sáo đá bé xíu chúm chím cất tiếng líu ríu khéo thế.
Há há! Ếch nhái khoái chí nhí nhố đế tiếng réo rắt, kéo đến dưới tán lá súng, khiến mấy chú dế cánh có chấm lốm đốm phát cáu, í éo léo nhéo đến sáng sớm.
2- Gia đình cụ lợn
Quote:
Tại địa đạo chật hẹp, một cụ lợn đực lụ khụ bận rôn sục sạo. Giọt mựa khộp rụng lộp bộp. Cụ lợn lựa lựa chọn chọn, khợp bọn nhộng gạo, nhậu tiệt bọn bọ gậy, sực gọn bọn bọ cạp. Ruột cụ bị quặn lại. Cụ hậm hực: “Thật thiệt hại!”.
Nực. Cụ quạt phạch pạch. Cụ lợn giận, nạt nộ vợ: “Mụ phục phịch, cục mịch, chậm chạp, cực luộm thuộm!”. Cụ trọ trẹ nhại vợ cụ, hệt giọng Nghệ: “Em cọ thượng ạnh khộng?”. Vợ cụ loẹt quẹt chạy lại một mực dạ dạ, chịu nhịn dọn dẹp, thụ động phục dịch cụ. Mặt vợ cụ bị một vệt nhọ.
Dạo nọ, vợ cụ lợn đẹp cực, mặt mịn mượt, lại diện bộ lụa xịn, điệu tột độ. Cụ lợn mặc soọc mộc mạc, vận cạ-vạt gụ vạch đậm, ngượng nghịu hẹn vợ cụ lại ruộng mạ. Nhập nhoạng, tại ruộng mạ, cụ lợn định gợi chuyện, tự sự, chợt một bọn lục lộ nhộn nhạo chạy lại chọc ghẹo, dọa nạt. Một lục lộ thộp ngực cụ, khệnh khạng giật giọng: “Vợ đẹp, nộp phạt!”. Cụ lợn bặm miệng gạt mạnh, ục một ục tận mặt. Bọn lục lộ tập tọng tận dụng gậy gộc, gạch cục nện cụ. Cụ mẹo mực mượn lực đoạt được gậy, phạng cật lực. Gậy cụ chạm cục gạch, cục gạch giật ngược lại, toạc mặt bọn bặm trợn. Đợi bọn lục lộ tập hợp một dọc, hợp lực định hạ cụ, cụ vận nội lực quật mạnh, bọn lục lộ loạng choạng, giập mặt. Một lục lộ bị rụng thận, một bị phọt mật, một bị trẹo tụy, một bị rạn sọ. Một bị cụ giậm giậm bộ hạ, cật bị xộc xệch thậm tệ, tiệt nọc! Bọn tẹp nhẹp!
Bọn nọ lạy lục cụ, tự nguyện hậu tạ cụ cục bạc vụn. Cụ lợn tậu lục lạc mặt nạm ngọc tặng vợ cụ. Vợ cụ phụng phịu, dụi dụi ngực cụ, chụt chụt cụ. Cụ lợn thẹn, lịm lịm.
Bọn lục lộ hậm hực, chạy chọt, nhặng xị giục huyện lại trị cụ. Huyện triệu tập cụ. Tại huyện, huyện lại lộn ngược nậm rượu tợp một tợp, nhộm nhoạm tọng hột vịt lộn, gặm mực luộc, nhậu bạch tuột trộn lạc vụn. Huyện lại trịch thượng gạ cụ nhận chục triệu, định bịt miệng cụ. Hợm! Cụ lợn bực lộn ruột, định bụng tạt một tạt. Cụ nhịn nhục, mặt vẹo vọ. Cụ cực lực vạch mặt huyện nội bộ lục đục, học thuộc nghị định tựa loại vẹt, thực hiện cuộc vận động sạch đẹp chệch choạc. Cụ vạch tội huyện lạm dụng nhập lậu ngựa bạch, thậm thụt tậu biệt thự loại một... Huyện lại vặn vẹo, hạch họe cụ, gọi cụ “dại dột”, “phọt phẹch”, “tọc mạch chuyện nội bộ”, “định hạ bệ huyện”. Cụ lợn thực bụng dẹp nạn chạy chọt, lật lọng; chặn nạn tạo dựng ngoại lệ giật cục; “nặn” vụ việc, bịp bợm thực hiện; “phụng sự nghệ thuật” lợi dụng sự kiện trọng đại trục lợi... Huyện lại định “lập lại trật tự”. Mặc kệ, cụ lợn mạnh dạn kiện huyện lại, tội vạ cụ chịu. Bị đụng chạm, huyện lại kiện ngược, biện bạch, ngộ cụ lợn lột bọn lục lộ, đoạt hộc bạc vụn. Cụ lợn bị buộc phạm tội, huyện gượng gạo nhận định cụ bị “chập mạch”, được tại ngoại. Luật lệ loạn xị ngậu!
Một bận, cụ bị bọn trộm lục lọi dọn sạch. Cụ trọ tạm bợ, chật chội, xập xệ, dột nặng. Chuột chạy lục sục, cụ ngại loạng quạng bị dịch hạch. Vợ cụ dựng mẹt đậu phụ lặn lội chạy chợ cực nhọc. Một bận, cụ lại bị giật hụi. Hạn nặng. Cụ thật sự lận đận. Mặt cụ sạm lại. Cụ lục cục chạy vạy phụ việc bộ phận điện lực. Vợ cụ buộc giật tạm chị bạn, lọ mọ phục vụ rựa mận, thịt hộp, rượu lậu, lạc buộc, lạc mặn, lạc ngọt, chạo, thạch.
Tội nghiệp! Cạnh bụi mận dại rậm rịt, nhện độc tụ tập phục vợ cụ lợn. Sợ nhện độc, vợ cụ nhặt bị gậy lạch bạch lội ruộng cạn, chạy thục mạng. Dự định chạy kịp bạn, vợ cụ lật đật, bị tụt hậu. Đụng tụi vịt chạy lộn xộn, lại bị trượt cuội, hụt lực, vợ cụ bị nhện độc chọc nọc độc. Vợ cụ gục dựa cột điện, sặc sụa ựa một cục đậm đặc. Vợ cụ lợm giọng, miệng mặn mặn. Ngực, bụng, ruột, bị động mạnh. Cụ lợn vội chạy lại, thận trọng vực vợ cụ dậy. Vợ cụ vật vạ mộng mị. Cụ lợn gọi 111 (phục vụ bệnh viện). Điện thoại trục trặc. Muộn.
Ợ... ợ... ợ, vợ cụ giật giật, ngọ nguậy nhẹ nhẹ, hộc một hộc, tịch thực sự. Hạ huyệt, cụ lợn lọm khọm gạt lệ bịn rịn. Cụ nghẹn nghẹn, lập cập, gọi lạc giọng: “Mụ...mụ...”. Hụ hụ, tạm biệt! (cụ lợn định gặp lại vợ cụ tại địa ngục).
1- Trong khu rừng
Quote:
Chà! Từ tờ mờ, đàn cò màu ngà tò mò sà vào rừng chò, vờ lò dò mò sò bờ hồ.
Kìa! Bầy rùa vàng phì phà phì phò, lề mà lề mề rời đầm, làm toàn rừng tràm lầm rà lầm rầm.
Nào! Hàng đàn chào mào hồng hào rào rào ào vào, nhào vòng tròn tìm cào cào Lào, làm rừng đào rì rào ồn ào.
Ồi! Đàn chồn rừng trừng nhìn bầy gà rừng đào mồi, thình lình rùng mình, lừng chừng chào mừng từng đoàn bò rừng vùng vằng vì sừng quàng thừng bùng nhùng, phừng phừng cùng ùa về, làm vùng rừng tùng đầy chồi đầy chồi thì thầm trầm hùng, bừng bừng.
Ơi! Tôi lang thang miên man đi trong âm thanh xôn xao tâm can: ve kêu râm ran, ong bay vi vu, đôi chim non bay tung tăng. Trăng non treo trên cao.
Ối! Phía khóm khế trắng tám múi, có chú sáo đá bé xíu chúm chím cất tiếng líu ríu khéo thế.
Há há! Ếch nhái khoái chí nhí nhố đế tiếng réo rắt, kéo đến dưới tán lá súng, khiến mấy chú dế cánh có chấm lốm đốm phát cáu, í éo léo nhéo đến sáng sớm.
2- Gia đình cụ lợn
Quote:
Tại địa đạo chật hẹp, một cụ lợn đực lụ khụ bận rôn sục sạo. Giọt mựa khộp rụng lộp bộp. Cụ lợn lựa lựa chọn chọn, khợp bọn nhộng gạo, nhậu tiệt bọn bọ gậy, sực gọn bọn bọ cạp. Ruột cụ bị quặn lại. Cụ hậm hực: “Thật thiệt hại!”.
Nực. Cụ quạt phạch pạch. Cụ lợn giận, nạt nộ vợ: “Mụ phục phịch, cục mịch, chậm chạp, cực luộm thuộm!”. Cụ trọ trẹ nhại vợ cụ, hệt giọng Nghệ: “Em cọ thượng ạnh khộng?”. Vợ cụ loẹt quẹt chạy lại một mực dạ dạ, chịu nhịn dọn dẹp, thụ động phục dịch cụ. Mặt vợ cụ bị một vệt nhọ.
Dạo nọ, vợ cụ lợn đẹp cực, mặt mịn mượt, lại diện bộ lụa xịn, điệu tột độ. Cụ lợn mặc soọc mộc mạc, vận cạ-vạt gụ vạch đậm, ngượng nghịu hẹn vợ cụ lại ruộng mạ. Nhập nhoạng, tại ruộng mạ, cụ lợn định gợi chuyện, tự sự, chợt một bọn lục lộ nhộn nhạo chạy lại chọc ghẹo, dọa nạt. Một lục lộ thộp ngực cụ, khệnh khạng giật giọng: “Vợ đẹp, nộp phạt!”. Cụ lợn bặm miệng gạt mạnh, ục một ục tận mặt. Bọn lục lộ tập tọng tận dụng gậy gộc, gạch cục nện cụ. Cụ mẹo mực mượn lực đoạt được gậy, phạng cật lực. Gậy cụ chạm cục gạch, cục gạch giật ngược lại, toạc mặt bọn bặm trợn. Đợi bọn lục lộ tập hợp một dọc, hợp lực định hạ cụ, cụ vận nội lực quật mạnh, bọn lục lộ loạng choạng, giập mặt. Một lục lộ bị rụng thận, một bị phọt mật, một bị trẹo tụy, một bị rạn sọ. Một bị cụ giậm giậm bộ hạ, cật bị xộc xệch thậm tệ, tiệt nọc! Bọn tẹp nhẹp!
Bọn nọ lạy lục cụ, tự nguyện hậu tạ cụ cục bạc vụn. Cụ lợn tậu lục lạc mặt nạm ngọc tặng vợ cụ. Vợ cụ phụng phịu, dụi dụi ngực cụ, chụt chụt cụ. Cụ lợn thẹn, lịm lịm.
Bọn lục lộ hậm hực, chạy chọt, nhặng xị giục huyện lại trị cụ. Huyện triệu tập cụ. Tại huyện, huyện lại lộn ngược nậm rượu tợp một tợp, nhộm nhoạm tọng hột vịt lộn, gặm mực luộc, nhậu bạch tuột trộn lạc vụn. Huyện lại trịch thượng gạ cụ nhận chục triệu, định bịt miệng cụ. Hợm! Cụ lợn bực lộn ruột, định bụng tạt một tạt. Cụ nhịn nhục, mặt vẹo vọ. Cụ cực lực vạch mặt huyện nội bộ lục đục, học thuộc nghị định tựa loại vẹt, thực hiện cuộc vận động sạch đẹp chệch choạc. Cụ vạch tội huyện lạm dụng nhập lậu ngựa bạch, thậm thụt tậu biệt thự loại một... Huyện lại vặn vẹo, hạch họe cụ, gọi cụ “dại dột”, “phọt phẹch”, “tọc mạch chuyện nội bộ”, “định hạ bệ huyện”. Cụ lợn thực bụng dẹp nạn chạy chọt, lật lọng; chặn nạn tạo dựng ngoại lệ giật cục; “nặn” vụ việc, bịp bợm thực hiện; “phụng sự nghệ thuật” lợi dụng sự kiện trọng đại trục lợi... Huyện lại định “lập lại trật tự”. Mặc kệ, cụ lợn mạnh dạn kiện huyện lại, tội vạ cụ chịu. Bị đụng chạm, huyện lại kiện ngược, biện bạch, ngộ cụ lợn lột bọn lục lộ, đoạt hộc bạc vụn. Cụ lợn bị buộc phạm tội, huyện gượng gạo nhận định cụ bị “chập mạch”, được tại ngoại. Luật lệ loạn xị ngậu!
Một bận, cụ bị bọn trộm lục lọi dọn sạch. Cụ trọ tạm bợ, chật chội, xập xệ, dột nặng. Chuột chạy lục sục, cụ ngại loạng quạng bị dịch hạch. Vợ cụ dựng mẹt đậu phụ lặn lội chạy chợ cực nhọc. Một bận, cụ lại bị giật hụi. Hạn nặng. Cụ thật sự lận đận. Mặt cụ sạm lại. Cụ lục cục chạy vạy phụ việc bộ phận điện lực. Vợ cụ buộc giật tạm chị bạn, lọ mọ phục vụ rựa mận, thịt hộp, rượu lậu, lạc buộc, lạc mặn, lạc ngọt, chạo, thạch.
Tội nghiệp! Cạnh bụi mận dại rậm rịt, nhện độc tụ tập phục vợ cụ lợn. Sợ nhện độc, vợ cụ nhặt bị gậy lạch bạch lội ruộng cạn, chạy thục mạng. Dự định chạy kịp bạn, vợ cụ lật đật, bị tụt hậu. Đụng tụi vịt chạy lộn xộn, lại bị trượt cuội, hụt lực, vợ cụ bị nhện độc chọc nọc độc. Vợ cụ gục dựa cột điện, sặc sụa ựa một cục đậm đặc. Vợ cụ lợm giọng, miệng mặn mặn. Ngực, bụng, ruột, bị động mạnh. Cụ lợn vội chạy lại, thận trọng vực vợ cụ dậy. Vợ cụ vật vạ mộng mị. Cụ lợn gọi 111 (phục vụ bệnh viện). Điện thoại trục trặc. Muộn.
Ợ... ợ... ợ, vợ cụ giật giật, ngọ nguậy nhẹ nhẹ, hộc một hộc, tịch thực sự. Hạ huyệt, cụ lợn lọm khọm gạt lệ bịn rịn. Cụ nghẹn nghẹn, lập cập, gọi lạc giọng: “Mụ...mụ...”. Hụ hụ, tạm biệt! (cụ lợn định gặp lại vợ cụ tại địa ngục).