Em và anh – hai con người đã trải qua mọi cung bậc tình cảm, đã đi qua những đổ vỡ, gặp nhau và cảm nhận được tình cảm của cả hai dành cho nhau là quá lớn, và đến với nhau…
Với em, những tháng ngày đó là hạnh phúc nhất của cuộc đời, bởi em được sống trọn vẹn với trái tim mình nhất, yêu và được yêu…
Hạnh phúc, tình yêu là không nuối tiếc, dẫu để có được nó em đã phải trải qua những giông bão, đắng cay, thì với em đó cũng là sự lựa chọn, là điều em chấp nhận và sẵn sàng đánh đổi tất cả vì nó..
Đã biết bao lần em lo lắng về tương lai của hai ta, về tình yêu của chúng mình: Liệu có bền lâu, có đi hết đến cuối cuộc đời và trách móc anh về những điều đã xảy ra…
Nhưng giờ đây em hiểu, cuộc sống vốn ngắn ngủi, cuộc đời vốn hay đổi thay, chẳng ai biết ngày mai sẽ ra sao, vậy thì tại sao không sống trọn vẹn những ngày có nhau? Tại sao phải làm người mình yêu phải đau đớn, khổ sở, để rồi đến khi hạnh phúc tuột khỏi tầm tay thì lại dằn vặt, tự trách móc bản thân?
“Đừng tiếc nuối quá khứ, đừng lo lắng về tương lai, hãy sống trọn vẹn mỗi ngày là đủ!”, mình sẽ sống trọn vẹn những tháng ngày bên nhau được không anh?