Hôm qua, là một ngày mệt mỏi, khi đó anh say anh ko hiểu là mình đang nói gì cả. Chỉ đến sáng hôm sau đọc lại những dòng tin nhắn sms của em thì anh mới biết...
Bây giờ thì mọi thứ lại trở lại, mức khởi điểm, trở về cái thời điểm mà anh ko có em...
Đúng ! Anh từng nói "Yêu nhau quá cũng có thể dẫn đến chia tay" Cũng như là ngày hôm qua, vì anh qúa lo lắng, anh sợ em gặp chuyện gì đó, anh sợ...rất sợ...ai đó làm tổn thương đến em...Nên anh mới giận em như vậy, chỉ vì anh quá yêu em thôi, nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ở mức độ đó thôi đúng ko ? Ngày hôm nay chúng mình chia tay cũng chỉ vì 1 cái lý do hết sức vớ vẩn...mà anh ko đành lòng....
Chiếc lá thì dù là sớm hay muộn nó cũng phải lìa cành, những giot nước thì ko ai có thể nắm giữ được nó trong lòng bàn tay mình được Mặc dù biết như thế nhưng sao anh vẫn cố chấp để yêu em...Ừk ! Đau lắm, khi mà những giọt nước mắt tưởng chừng ko thể dừng lại...anh đã cố ngăn mình rồi, nhưng không thể ngăn nổi những giọt nước mắt cứ trào tuôn ra trên đôi bờ mi em ạh 4 bức tường và anh. Lúc này là lúc anh cảm thấy cô đơn nhất thì cũng là lúc em ra đi
Em nói anh còn có mẹ và Hải, nhưng mẹ và Hải ko thể mãi bên anh được...
Em nói còn có những đứa khác ư ? Khi mà anh đã nói là anh từ bỏ tất cả vì em ? Khi mà anh có thể bỏ hết chỉ cần có em ? Khi mà anh đã ko làm những điều mà mọi khi anh vẫn làm, đó là chỉ yêu 50% và để lại 50% để đề phòng...Anh tiếc vì mình đã ko làm như thế...
Anh tiếc rằng mình đã yêu em bằng toàn bộ tâm ý và lý trí...
Anh tiếc rằng mình đã quá yêu em, để rồi cái "QÚA YÊU EM" đó lại là cái lý do để mình chia tay...
Anh ko dám nhìn thẳng vào sự thật rằng mình đã chia tay, anh ko dám tin...em nói đến trường em ư ? Anh ko dám đến đâu, anh cũng sợ chính mình sẽ ko thể kìm nén nổi lòng mình, để những cái giọt nước mắt yếu đuối của mình lại phải tuôn ra trước mắt em. Mà một người có nhiều lòng tự trọng như anh ko hề muốn....
Hôm trước anh đã nói rằng "Anh sợ khi em trưởng thành hơn em sẽ rời bỏ anh để ra đi..." Anh luôn lo lắng vì nghĩ rằng em chưa có đủ khả năng để tự đứng vững..Nhưng anh đã lầm ! Trước kia đá xoáy thì em sẽ cười vì tưởng khen thật, giờ thì em cũng đã biết đá xoáy lại, trước kia nhiều cái em ngu ngơ thì bây giờ em đã có thể ý tứ hơn, trước kia em ko có suy nghĩ thì bây giờ em đã có thể suy nghĩ và cứng rắn hơn...Bằng chứng chính là vịêc em nói câu "Chia tay" với anh mà ko hề có 1 chút luyến tiếc...Em đã tự đứng vững được rồi, em có còn cần anh nữa đâu .
Anh lại phải trở về với cuộc sống của anh rồi, ko thể nhường nhịn 1 ai ngoài xh nữa rồi, sẽ ko còn phải thương người khác để nó đè đầu nữa rồi...
Sẽ ko còn có những lúc anh trêu đùa, chọc cho em cười nữa, sẽ ko còn phải lo lắng nữa...Sẽ ko còn có những lúc nhắn tin cho em "Chúc vk yêu của ck ngủ ngon. Cyvnl" nữa, sẽ ko còn những lúc ck cho vk gối đầu tay ngủ nữa, sẽ ko còn có những lúc....
Sẽ đau lắm đấy, sẽ buồn lắm đấy....Nhưng em yên tâm là những giọt nước mắt sẽ ko còn rơi nữa và anh cũng sẽ ko còn xuất hiện trước mắt em nữa đâu...! Vì em cũng đã khác...rồi
Em àk ! Thiên thần của anh à...Thiên thần có cánh và anh sẽ ko thể nắm giữ được...Em đã bay...bay cao quá, cao đến nỗi anh ko còn có thể với tới được nữa. Mà sao anh lại nắm giữ lại làm gì, khi mà cố níu giữ thì sẽ làm em càng mệt mỏi thêm...Thiên thần à...anh đã chấp cánh cho những ước mơ của em rồi đó Em hãy bay đi...bay cao...bay xa vào nhé, sẽ chỉ còn có anh ở đây luôn dõi theo những bước chân của em thôi....ANH YÊU EM NHIỀU LẮM ! Vợ YÊU Ạk....
Tạm biệt Dung....!
p/S: tâm trạng của 1 thằng đàn ông