Trong mỗi chúng ta có ai đã từng gượng
cười trước mặt người khác chưa?!?
Cuộc sống không phải lúc nào cũng tươi đẹp như ta nghĩ, nếu có thì trên
đời này đã không có thứ gọi là nước mắt....Hành trình cuộc đời của mỗi
con người đều có vui có buồn, có hạnh phúc, có đắng cay...Có ai dám chắc
xen lẫn những niềm vui không có sự xuất hiện của nước mắt hay không?
Nếu bắt buộc phải lựa chọn giữa hai người: một người luôn mang đến cho
tôi tiếng cười, niềm vui; còn một người luôn bên cạnh tôi lúc tôi đau
buồn, gục ngã...thì tôi sẽ chọn người thừ hai...vì cuộc sống lắm lúc
thăng trầm, sóng gió đâu chỉ đến một lần rồi thôi, bờ vai ta thì lại quá
bé nhỏ, hãy để ai đó nâng đõ tâm hồn mình.....
Thế nhưng, người nâng đỡ tâm hồn bạn đâu phải lúc nào cũng xuất hiện khi
bạn cần, họ đâu thể mãi mãi ở bên bạn vì họ còn có cuộc sống của riêng
mình...Có ai dám chắc mình sẽ đủ sức đẻ chạy đua với thời gian hay
không?!?...Có ai dám chắc người bạn thân mình sẽ không bao giờ lừa dối
mình hay không?!?...Có ai dám chắc là sẽ không bao giờ rời xa cây để
chạy theo gió hay không?!?...Có ai dám chắc hạnh phúc sẽ mãi thuộc về
mình, người mình yêu sẽ không bao giờ bỏ rơi mình hay không?!?...Có ai
dám chắc bản thân luôn có đủ tự tin để vượt qua mọi chuyện hay
không?!?...

Tất cả đến với chúng ta đều mang hai chữ "bất ngờ"....
Có đôi khi muồn là gió để cất mình bay thật xa...có đôi khi muốn làm
nắng để sưởi ấm tâm hồn ai đấy...có đôi khi muốn làm mưa để tự mình cuốn
trôi nỗi buồn của bản thân...có đôi khi muốn làm sương để một lúc nào
đó tự mình tan biến...đôi khi muốn làm một chiếc lá vô tri vô giác,
không biết vui cũng chẳng biết buồn....
Mong muốn mãi mãi là mong muốn, giấc mơ mãi mãi là giấc mơ, cơn mơ nào
mà chẳng có lúc phải tỉnh....
Đôi lúc cần có đủ niềm tin để tự mình đứng lên, vươn vai và bắt đầu một
cuộc sống mới sau cú vấp ngã nào đấy mà ta tưởng chừng đã mất hết tất
cả...
Cuộc sống có được có mất, chúng ta nên biết quý
trọng những gì mình đang có, đừng đòi hỏi quá nhiều để khi nhìn lại
mình chẳng được gì cả...
</blockquote>