"Cho em nhấn phím delete nhé, delete tất cả mọi thứ liên quan tới anh được không?"
"Delete rồi, undo lại rất khó đó!"
Nhưng em phải delete thôi, vì em sợ
Sợ rằng có một ngày em lại yêu anh lần nữa,
em sợ không thể quên anh được,
em sợ không đến được với hiện tại và tương lai,
Chỉ biết ôm lấy cái quá khứ, mà mơ mộng.
"Vậy thì em cứ delete, anh không cần em nữa"
Những lời nói đau đớn ấy, như nhát dao đâm thật sâu vào trái tim em.
Từ trước đến giờ hình như em chưa từng hiện diện trong tim anh, thì phải!
em quá nhỏ bé so với trái tim "to lớn" của anh
"Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ thích em"
anh chắc chứ? anh chắc là từ trước đến nay, anh chưa từng thích em
Vậy đó, ngốc nghếch vậy đó, vậy mà vẫn ôm lấy hình bóng anh mà sống
..............[Đau]..........[nhưng]..........
Rồi, em chấp nhận, em sẽ xóa
.......]khóc]........[tuyệt Vọng]..........
anh sẽ sung sướng lắm nhỉ,
anh sẽ vui thích khi biết được một con ngốc không còn đeo bám anh nữa....
anh đâu biết em đau thế nào
Ok, em delete!
Và em cũng chẳng cần cái quá khứ "đẹp" mà anh mang đến đâu
em muốn xóa hết, xóa tất cả những gì liên quan đến anh.
em muốn quá khứ ấy chôn vùi thật sâu,
Và sẽ không bao giờ xuất hiện ở cuộc này của em nữa!
Quá khứ ơi, mình không thể mang bạn đi tiếp trên con đường mình đang bước được
Mình không muốn bạn hiện diện ở hiện tại và tương lai của mình,
Vì một người mà mình phải chôn sâu bạn,
Xin lỗi nhé quá khứ! Mình không thể sống dựa vào bạn nữa,