Em, một người cô độc, có tất cả, nhưng...hình như tất cả chỉ là giả tạo.
Anh...gặp...em...sự sắp đặt...trớ chêu...giả dối...anh căm ghét.
Tình yêu...Khoảng cách...sự cô đơn...lẻ loi...sợ hãi...trống trải...bóng tối.
TẠI SAO???
Yêu em...để được j...chẳng bao giờ...vô nghĩa.
Em khóc...Anh đau...lặng im...không nói...xung quanh...bóng tối.
Em à, có bao giờ cây chịu hiểu cho lá đâu, cây vô tình lắm, cũng như em..một chiếc lá.
Anh...một cơn gió...thoảng qua...chỉ là thoảng qua...lá không hiểu...Cơn gió đau.
Lá à, đừng như thế nữa....Chấp nhận nha!!! Gió yêu lá nhiều lắm.
P/s: Bài này khó hiểu quá phải không, nhưng đó là tâm trạng thật của mình. Hi, có j khó hiểu thì cư hỏi mình nha. Thanks vì đã đọc bài.