hoahongden0690vdqn
Xem thêm
"Khóc cạn cả đam mê hạnh phúc cũng không về
Biết làm sao cho tan niềm khao khát
Sống ở trên đời là phải hát
Dẫu tan cả đất trời , và tim hóa thành tro..."
Trong bóng đêm em bật khóc , hạnh phúc ở đâu sao em cứ mải miết đi tìm. Biết là không thể , gió đã cuốn đi rồi những tin yêu....Em học cách quên , học cách dằn lòng thôi không nhớ , thế mà ngàn lời xưa cũ vẫn xanh trong như sắc trời hôm nay. Chông chênh , chới với...em Đau....
" Anh đến làm gì cho năm tháng bão giông
Ước mơ rụt rè một lần nhóm lửa
Chút đa mang hóa nẻo về tan vỡ
Cho tôi biết buồn trước những ngã ba..."
Tại sao? Tại sao giông bão cứ bao vây em? Tại sao không là hạnh phúc thay vì niềm đau ngấm ngầm dai dẳng , sao không là nụ cười thay những giọt nước mắt mặn chát , đắng cay ngấm lên bờ môi em? Sao lại là em - cùng một lúc bị mất đi tất cả - tin yêu..hy vọng...
Mỗi ngày đối mặt.....mỗi ngày thấy dường như nghẹt thở , em vẫn cười vẫn hát ,vẫn nghịch đủ trò mà tim vẫn không thôi đau. Nếu biết trước phải đứng giữa ngã ba đời ,sẽ không bao giờ em cho phép mình gặp và quen anh....Chẳng có gì là mãi mãi , sao mỏi mòn chờ đợi vẫn là nỗi buồn sâu thẳm như đêm?
Biết làm sao cho tan niềm khao khát
Sống ở trên đời là phải hát
Dẫu tan cả đất trời , và tim hóa thành tro..."
Trong bóng đêm em bật khóc , hạnh phúc ở đâu sao em cứ mải miết đi tìm. Biết là không thể , gió đã cuốn đi rồi những tin yêu....Em học cách quên , học cách dằn lòng thôi không nhớ , thế mà ngàn lời xưa cũ vẫn xanh trong như sắc trời hôm nay. Chông chênh , chới với...em Đau....
" Anh đến làm gì cho năm tháng bão giông
Ước mơ rụt rè một lần nhóm lửa
Chút đa mang hóa nẻo về tan vỡ
Cho tôi biết buồn trước những ngã ba..."
Tại sao? Tại sao giông bão cứ bao vây em? Tại sao không là hạnh phúc thay vì niềm đau ngấm ngầm dai dẳng , sao không là nụ cười thay những giọt nước mắt mặn chát , đắng cay ngấm lên bờ môi em? Sao lại là em - cùng một lúc bị mất đi tất cả - tin yêu..hy vọng...
Mỗi ngày đối mặt.....mỗi ngày thấy dường như nghẹt thở , em vẫn cười vẫn hát ,vẫn nghịch đủ trò mà tim vẫn không thôi đau. Nếu biết trước phải đứng giữa ngã ba đời ,sẽ không bao giờ em cho phép mình gặp và quen anh....Chẳng có gì là mãi mãi , sao mỏi mòn chờ đợi vẫn là nỗi buồn sâu thẳm như đêm?