Trong thư có đoạn này mình đọc thấy là lạ.
Mình trích nguyên văn nhé để bà con đọc, bình luận xem thế nào nhé:
"Em nói chắc anh không tin, bên này, đi tù như đi an dưỡng. Ăn uống thì ngày 3 bữa, đủ dinh dưỡng. Thức ăn thì mình tự chọn, cứ như ăn ở khách sạn 3 sao. Trong ngày lại còn cho thêm một hộp sữa tươi, một hộp sữa chua, một hộp nước cam, một hộp bánh qui, bốn gói sữa bột, 4 gói trà, 4 gói đường, còn trái cây, bơ kẹo thì tha hồ. Anh nghĩ, ăn uống như thế em không mập mới là lạ. Áo quần bọn em hàng ngày có người giặt ủi. Bọn em đi làm mỗi tuần 3 ngày, làm việc chỉ là đi nhặt cỏ thôi và được trả mỗi tuần là 15-20 bảng, nói chung là mua hàng tẹc-ga ở trong tù. Trong tuần còn có 2 ngày học tiếng Anh. Từ chiều thứ 6 đến chủ nhật là ở nhà nghỉ. Họ cho hát Karaoke thoải mái. Hàng ngày, buổi sáng là đi thể dục thẩm mỹ. Cảnh sát và phạm nhận là như bạn bè, không hề phân biệt đối xử gì. Nếu trong ngày mình thấy mệt, hay ăn không ngon, hoặc có ai đó uy hiếp thì viết đơn bỏ vào thùng góp ý là có người giúp đỡ ngay. Nếu thấy bệnh, thì bấm chuông là có bác sĩ tới liền.
Còn em báo cho anh một tin vui. Bên này họ xem con người, đặc biệt là phụ nữ là rất coi trọng. Hồi ở trong nước, các bác sĩ nói em không làm mẹ được, em buồn lắm. Sang đây, trong tù, em có nói với bác sĩ chuyện đó. Lập tức Hội từ thiện đến, chi phí mọi thứ cho em đi khám hết, xét nghiệm cẩn thận và họ nói sẽ cho em đi phẫu thuật. Phẫu thuật xong chắc chắn em sẽ làm mẹ. Em khóc mấy đêm liền vì hạnh phúc anh ạ. Giờ thì em không cần gì nữa. Chỉ cần được làm mẹ là em vui lắm, em về sẽ lấy chồng, sinh con, thế là thỏa nguyện lắm rồi anh ạ. Bây giờ mọi thủ tục đã xong, chỉ đợi ngày đi phẫu thuật nữa thôi anh ạ. Nếu tính ra chi phí cho việc phẫu thuật, tính sang tiền mình là khổng lồ, nhưng em được Hội từ thiện và nhà tù giúp đỡ hết anh ạ.
Trong tù, có 300 phụ nữ, người Việt ít lắm. Tù nhân nữ hình như đồng tính hết anh ạ. Họ làm tình ngay trước mặt cảnh sát. Cảnh sát nữ thì tóc nhuộm mấy màu liền, trông như cá cảnh anh ạ.
Người mình vì cuộc sống, vay mượn tìm đường sang đây, nhưng bị bắt nhiều lắm anh ạ.
Em trai em cũng qua đây được rồi, nhưng hiện giờ làm ăn cũng rất khó khăn.
Anh chú ý giữ sức khỏe nhé. Em chỉ mong tự do để hàng ngày lại vào Blog đọc bài anh viết, vui lắm...."
nguồn linkhay