Em à, đã bao giờ em tự hỏi "yêu một người là như thế nào" chưa hả em?
Có phải:
Là nghĩ về người đó cuối cùng trước khi ngủ và nghĩ về người đó đầu tiên khi thức dậy .
Là mỗi tối, trong giấc mơ, hình ảnh của người đó luôn hiện hữu.
Là khi nhắm mắt, nghĩ đến ai đó, hình ảnh người đó luôn xuất hiện trước tiên.
Là đi bên cạnh người đó , im lặng , không nói bất cứ điều gì mà vẫn như đã nói hết những điều cần phải nói ...
Là khi người ấy vui, ta cảm thấy lòng mình vui sướng.
Và ngay cả khi người ấy khóc ta cảm thấy lòng mình nhói đau.
Thế nhưng....
Chưa bao giờ, trong giấc mơ của anh, hình ảnh em hiện hữu.
Khi nhắm mắt, nghĩ về một ai đó, thì người đó...tất nhiên... không phải là em.
Khi gần nhau, anh chẳng chút cảm giác. Khi xa nhau...nhớ nhung ư...never.
Vì vậy...
Anh xin lỗi vì không thể yêu em.
Sẽ chỉ là khổ đau nếu như anh chấp nhận.
Và có lẽ mình sẽ chỉ là bạn thân thôi em nha.
Mong em sẽ hiểu khi đọc những dòng viết này.
Xin lỗi...Anh không thể...Yêu em.