Diễn Đàn Vân Đồn

Nơi giao lưu, kết bạn và cùng nhau thể hiện cá tính

Tự động đăng nhập lần sau

Bài gửi sau cùng

»Máy đo độ đụcvuonghoang2388 Tue 17 Nov 2015, 14:39
»Dưỡng đo, căn lá giá rẻvuonghoang2388 Sun 15 Nov 2015, 14:31
»Máy dò kim loại cầm tayvuonghoang2388 Thu 12 Nov 2015, 14:43
»Phụ kiện cửa kính phù hợp để lắp đặt cửa đẩyduancuacuon Tue 10 Nov 2015, 16:51
»Bút camera, camera bút, camera ngụy trangvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:40
»Máy hiệu chuẩn âm thanh, thiết bị hiệu chuẩn âm thanhvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:37
»Những thông số quan trọng của bản lề sàn ADLER A- 2000duancuacuon Fri 30 Oct 2015, 10:30
»Sửa khóa cửa cường lực ở đâu Hà Nội tốt nhất?duancuacuon Thu 29 Oct 2015, 15:11
»Bản lề sàn Newstar Hs-233Zduancuacuon Wed 28 Oct 2015, 14:35
»Nhận cung cấp phụ kiện VVP số lượng lớnduancuacuon Tue 27 Oct 2015, 18:28

Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Chủ đề mới hơn

Chủ đề cũ hơn

1Tình yêu kỳ lạ trên xe buýt Empty Tình yêu kỳ lạ trên xe buýt Sat 20 Mar 2010, 22:11

Ban Quản Trị

Admiиistrator

Admiиistrator
Ban Quản Trị
Tác Giả: xấu_gái_đành_hanh

Cơ sở nơi tôi làm viêc nằm cách nhà tới chục cây số,hàng ngày tôi đều
phải đón xe buýt đi làm... Cũng chính nơi đây là nơi định mệnh của tôi
,mỗi ngày hai bận sáng và chiều đi làm tôi đều gặp anh [ anh cũng đang
chờ xe buýt như tôi ] Tôi chưa bao giờ hỏi anh làm gì ở đâu .Chỉ biết
rằng anh làm việc ở một công ty trên tuyến đường cùng với tôi nhờ vào
việc hàng ngày anh thường xuống xe cùng điểm dừng trên con đường ấy.Cứ
6h30 sáng và 1h30 chiều là tôi và anh lại gặp nhau và chào hỏi nhau bàng
một nụ cười nhẹ cũng với cái gật đầu.Anh luôn lịch sự với tôi thep đúng
nghĩa mỗi khi xe thiếu ghế.Rồi sau đó anh lại im lặng cho đến hết đoạn
đường.Đã lâu rồi từ ngày có xe buýt chạy trên tuyến đường nơi tôi làm
việc.Chỉ có thế thôi mà sao tôi thấy mình như thay đổi một cái gì đấy
trong tâm hồn [bởi nếu trước kia việc mỗi ngày phải đi làm như một cực
hình thì bây giờ tôi lại mong chờ cho đến giờ đi làm như thế ]

Đã nhiều lần tôi tự giới thiệu chình mình trước chú gấu bông trong
phòng một cách ngắn gọn vậy mà sao cứ đứng trước anh tôi lại ko thể mớ
miệng được.Tại sao vậy ? Nhưng tai sao anh cũng ko nói gì đó với tôi mà
chỉ một nụ cười.Ừh nhưng nếu anh nói thì tôi sẽ biết trả lời ra làm sao
đây.Trời ạ khó nghĩ quá...

Tôi nhớ là tôi đã gặp anh vào đúng hôm tuyến xe buýt này khai trương
anh đã chào tôi bằng cái gật đầu và một nụ cười mà đến giờ tôi vẫn ko
thể quên hay chính toi cũng ko muốn quên thì phải.Một ấn tượng đẹp - hay
chính là một con người đẹp . à ừm quên mất hình như tôi quên ko nói
rằng tôi sợ đi xe buýt bởi tôi sợ bị say xe .Mỗi khi bước lên xe là tôi
lại phải " tiêu thụ " một viên thuốc chống say.Ba mẹ cứ bảo "thôi con
đừng đi xe buýt nữa để ba chở con đi " nhưng tôi đã từ chối khéo rằng
"con ko muốn ba phải vất vả mỗi sáng chở con đi bỏi tuyến đường con làm
ngược với tuyến đường nơi ba làm việc ".Nếu trước đây tôi sợ phải đi xe
buýt thì bây giờ lại ko bởi tôi đã có niềm vui mỗi khi lên xe buýt, đó
chính là anh .Tôi đã thử tượng tượng rằng nếu ko có anh ngồi cùng xe với
tôi thì sẽ thế nào ,chắc chắn tôi se ko bao giờ đi xe buýt mà có lẽ tôi
sẽ đi... bộ.Nếu muốn tôi có thể đi bộ thử một vài hôm là biết ngay
nhưng tôi lại ko muốn như thế cũng như ko đủ can đảm để bắt chuyện với
anh

Trước đây tôi yêu một người,khi ở bên anh ấy em cảm thấy rất bình
yên,anh ấy luôn lặng lẽ ở bên tôi chứ ko cuống quýt và cuồng nhiệt như
bao chàng trai khác .Còn anh thì sao ? Chắc anh ko như vậy đâu nh,trời
đất tôi sao thế này sao lại cứ nghĩ tới điều đó chi vậy .Xấu hổ quá đi
mất...

Quan hệ giữa hai ta thật là kì lạ nhỉ,à mà ko phải nói đúng hơn là
kì quặc bới trên xe có rất nhiều người tại sao ko là ai khác mà lại là
anh ? Một câu hỏi khó trả lời quá.Ko biết mẹ sẽ phản ứng thế nào nếu tôi
kể chuyện " chúng ta" cho mẹ nghe nhỉ ,kể về anh một người chưa từng
nói chuyện với tôi .Trời ạ tôi yêu anh thật rồi chứ ko phải là thích như
thích một thần tượng nữa rồi.Đã nhiều lần tôi cố gạt hình ảnh anh rra
khỏi tâm trí của tôi nhưng ko thể được .Thật là bất bình thường.Mấy nhỏ
bạn thường bảo tôi bị hâm nhưng tôi chỉ cười, còn bi giờ ? Có lẽ tôi hâm
thật rùi hix hix...

Chỉ còn một tháng nữa là tôi sẽ ko làm ở Cơ sở ấy nữa .Chị Hai tôi
về nước và sẽ bảo lãnh cho gia đình tôi sang bên ấy,tôi sẽ ko còn được
gặp anh.tôi rất muốn được có anh và yêu anh .Nhưng còn anh / anh có yêu
tôi ko hay anh đã có người yêu hoặc giả anh đã có vợ .Oh vợ thì chắc là
chưa rồi bởi tôi đâu thấy tay anh đeo nhẫn cưới.Tôi thật sự cũng ko biết
nữa và chẳng biết làm sao

...

Rồi thì ngày ấy cũng đến tôi cúng gia đình bây sang bên ấy,bây giờ
tôi ko làm ở Cơ Sở ấy nữa nên cũng ko còn có thể gặp anh .Chúng ta sẽ
cháng nhau tới nủa vòng trái đất ,có lẽ Tôi sẽ nhớ anh nhiều lắm còn
anh? Anh coa nhớ gì đến tôi ko một người bạn đồng hành đi cùng xe
buýt.Có lẽ mai này khi về nước tôi sẽ gặp lại anh ko biết lúc đó thế nào
nhỉ .Thôi thì sau này sẽ tính sau,chỉ biết rằng tôi đã thầm yêu anh ,
một tình yêu đơn phương rất kì cục... Có lẽ mai này khi trở về Vn tôi đã
yêu một chàng trai người tây ko biết chừng và anh ? Anh cũng đã lấy vợ
và có con...

Có lẽ thế...

================ một buổi trưa hè ngồi buồn viết ===================


Câu chuyện kể trên hoàn toàn có thật 95% bởi tôi đã thay một vài chi
tiết nhỏ có lẽ nó sẽ giống câu chuyện của một ai cũng có thể lắm chứ
tôi viết câu chuyện này ko nhằm mục đích ..giải thưởng nhưng...biết đâu
nhỉ


Hi vọng là thế Hì hì !!!

[Sưu tầm]

http://www.vandonstar.com

Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Chủ đề mới hơn

Chủ đề cũ hơn

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết