Diễn Đàn Vân Đồn

Nơi giao lưu, kết bạn và cùng nhau thể hiện cá tính

Tự động đăng nhập lần sau

Bài gửi sau cùng

»Máy đo độ đụcvuonghoang2388 Tue 17 Nov 2015, 14:39
»Dưỡng đo, căn lá giá rẻvuonghoang2388 Sun 15 Nov 2015, 14:31
»Máy dò kim loại cầm tayvuonghoang2388 Thu 12 Nov 2015, 14:43
»Phụ kiện cửa kính phù hợp để lắp đặt cửa đẩyduancuacuon Tue 10 Nov 2015, 16:51
»Bút camera, camera bút, camera ngụy trangvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:40
»Máy hiệu chuẩn âm thanh, thiết bị hiệu chuẩn âm thanhvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:37
»Những thông số quan trọng của bản lề sàn ADLER A- 2000duancuacuon Fri 30 Oct 2015, 10:30
»Sửa khóa cửa cường lực ở đâu Hà Nội tốt nhất?duancuacuon Thu 29 Oct 2015, 15:11
»Bản lề sàn Newstar Hs-233Zduancuacuon Wed 28 Oct 2015, 14:35
»Nhận cung cấp phụ kiện VVP số lượng lớnduancuacuon Tue 27 Oct 2015, 18:28

21052010

vì đâu anh bỏ bê vợ con...?? Empty vì đâu anh bỏ bê vợ con...??

Người đăng lovely
lovely
Xem thêm
Vì đâu anh bỏ bê vợ con?
- Công việc bận rộn, mệt mỏi với quỹ thời gian quá ngắn ngủi dành cho con mà nhiều khi em đã bỏ quên anh! Em không hâm lại thức ăn cho anh mỗi khi anh về muộn, không dọn cơm cho anh và chờ anh ăn xong như ngày xưa nữa!Nhiều khi buồn, em thường suy nghĩ anh không còn quan tâm em, yêu em như ngày xưa nữa! Em luôn mơ ước gia đình mình được như ngày xưa, cái ngày mình còn ở nhà, trước cửa có cây hoa sữa! Tuy ngày ấy mình phải bỏ tiền ra thuê nhà nhưng em thấy cuộc sống vô cùng hạnh phúc và ấm cúng!

Ngày đó, có anh và có em, chúng ta đã sống với nhau thật hạnh phúc! Chồng sống cho vợ, hi sinh cho vợ rất nhiều và vợ cũng vậy, luôn quan tâm, chăm sóc cho chồng từ những điều rất nhỏ nhặt! Em nhớ mãi những lần chồng nhìn ăn trưa để mua cho vợ bát cháo đậu đỏ hay bát phở nóng hổi buổi sáng. Cả những lần chồng về sớm nấu cơm cho vợ rồi lại tất tả đi làm... hay những khi vợ ốm, chồng chăm sóc rất tận tình! Còn em cũng vậy, cũng quan tâm và lo lắng cho em từ những điều rất nhỏ nhặt! Anh là tất cả, là niềm đam mê lớn nhất của cuộc đời em!

Em nhớ những hôm anh đi làm về muộn, em nấu cơm xong dù lúc đó rất đói cũng chẳng muốn anh… vì em muốn đợi chồng về ăn cùng trong một mâm cơm! Có khi, em ngồi xem phim và ngủ quên từ lúc nào cũng chẳng hay, dẫu khi ấy bụng đang mang bầu thật to nhưng vẫn cố gắng ngồi xổm để là cho chồng bộ quần áo, dù khi ấy đã hơn 12 giờ đêm! Đối với em, đó là những ngày tháng hạnh phúc nhất được sống bên anh!

Còn bây giờ chúng mình đã có một thiên thần đáng yêu… nhưng em lại thấy mình cô đơn và cuộc sống buồn tẻ hơn nhiều! Cuộc sống vợ chồng mình càng ngày em càng thấy phức tạp và mệt mỏi hơn… Em cần một chỗ dựa và một người để tâm sự, chia sẻ! Còn anh ngày càng về muộn, cứ mỗi lần ở nhà và nghe tiếng xe máy lại mong đó là chồng về… Nhưng em cứ mong hoài, đợi mãi, đến tám, chín giờ tối vẫn chẳng thấy anh đâu? Cảm giác mong chờ rồi đến thất vọng buồn lắm chồng ạ!

Em là con người sống quá nặng về tình cảm! Đối với em, gia đình là tất cả những gì thiêng liêng nhất, trân trọng nhất! Nhiều khi ngắm nhìn anh nô đùa với con mà như có một cái gì đó dâng tràn trong lòng… Lúc ấy em biết rằng hạnh phúc là những điều giản dị và gần gũi đến vô cùng!


vì đâu anh bỏ bê vợ con...?? VZ0.11150447_1_1
Đối với em, gia đình là tất cả những gì thiêng liêng nhất, trân trọng nhất!

Tiên trách kỷ, hậu trách nhân… Công việc bận rộn, mệt mỏi với quỹ thời gian quá ngắn ngủi dành cho con mà nhiều khi em đã bỏ quên anh! Em không hâm lại thức ăn cho anh mỗi khi anh về muộn, không dọn cơm cho anh và chờ anh ăn xong như ngày xưa nữa! Tại vì anh về nhà đúng lúc em đang bận cho con ăn, thay đồ, tắm rửa và chăm sóc con! Và cũng đã lâu lắm rồi, em không là quần áo cho anh!

Em cũng muốn chăm sóc chồng thật tốt! Sáng sớm nấu thức ăn cho chồng ăn đi làm, buổi tối nấu những bữa cơm thật ngon để chồng thưởng thức sau một ngày đi làm vất vả… Nhưng có lẽ, điều kiện để em thực hiện những điều đó cho chồng bây giờ là không thể! Không phải vì bận rộn mà em không thể thu xếp được… mà vì chúng mình còn ở chung nên làm bất cứ điều gì cũng chẳng thể theo ý mình… Và những sở thích ngày xưa cũng đã không còn tồn tại nữa! Có lẽ vì thế mà nhiều khi em chẳng còn cảm hứng để làm bất cứ điều gì cả!

Không thể sống với quá khứ mãi như thế được, đúng không anh? Cũng như cuộc sống lúc nào cũng đẹp đẽ, tươi mới? Phải trải qua cay đắng mới biết trân trrongj những cái gọi là ngọt ngào… Em không ghét mẹ anh, cũng không tỏ bất cứ thái độ khiếm nhã nào với mẹ cả! Em biết mẹ ở nhà cũng vất vả chăm lo cho con cháu, cho gia đình… nhưng thực tế thì mẹ làm em quá mệt mỏi! Và anh nữa, nhiều khi giận anh quá nên em chỉ muốn đẩy anh ra thật xa!

Cuộc sống của chúng mình đã sang một trang khác phải không anh? Chúng mình đã có một gia đình bé nhỏ… và đồng nghĩa với nó là bao nỗi lo toan đè nặng lên đôi vai mỗi người, nhất là anh! Em hiểu được nỗi vất vả của anh, hiểu được anh đã cố gắng nhiều như thế nào vì gia đình nhỏ của mình… Những lúc em cáu giận với anh nhưng rồi, khi nhìn thấy anh, em lại thấy tội nghiệp và thương anh nhiều lắm!
vì đâu anh bỏ bê vợ con...?? SC0.11150448_1_1


Tình yêu không có sự cảm thông và chia sẻ thì nó cũng sẽ phai mờ và mất dần theo năm tháng...

Đã có những lúc em muốn đi thật xa… nhưng có lẽ phải đi xa mới biết ai lại gần mình! Em đã nghĩ về anh thật nhiều và điều đó giúp em hiểu rằng, em vẫn còn yêu anh thật nhiều! Anh là người đàn ông duy nhất chiếm trọn cả trái tim em… và em chưa bao giờ mảy may suy nghĩ về bất cứ người đàn ông nào khác ngoài anh cả! Còn anh thì sao? Đã bao giờ anh như thế chưa anh?

Chồng yêu quý! Hôm nay là sinh nhật anh đó! Đã ai chúc mừng anh chưa? Hãy để em anh nhé… “chúc anh sinh nhật vui vẻ”. Có thể em không phải là người đầu tiên chúc anh sinh nhật vào sáng nay nhưng em đã chuẩn bị lời chúc này từ lâu rồi anh ạ!

Hôm nay anh cũng đừng suy nghĩ quá nhiều về những gì em viết trên đó nhé! Chỉ cần anh biết rằng, em và con yêu anh vô cùng! Đừng làm em buồn nhiều nữa nghe anh! Anh yêu và ở bên cạnh mẹ con em mọi lúc anh nhé! Cũng đừng buồn vì có những lúc em cáu gắt với anh… vì hầu hết đó là những “ngày đèn đỏ”, em thường thấy buồn và bực mình lắm! Anh hãy cố gắng hiểu em và em cũng sẽ thế… bởi tình yêu không có sự cảm thông và chia sẻ thì rồi nó cũng sẽ phai mờ và mất dần theo năm tháng anh ạ!

Em đã không thể tổ chức sinh nhật cho anh được nhưng hi vọng những dòng tâm sự từ đáy lòng em sẽ là món quà ý nghĩa dành cho anh!

(Viết lá thư cho anh xong hai ngày thì em mới phát hiện ra cô ấy... lý do để anh bỏ bê em và con mòn mỏi chờ đợi anh về mỗi tối!)

Share this post on: reddit

—(•·÷ЋỌċ_mǿċ÷·•)—

Bài gửi Fri 21 May 2010, 18:01 by —(•·÷ЋỌċ_mǿċ÷·•)—

khiếp trắng ji` mà sáng thế

Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Chủ đề mới hơn

Chủ đề cũ hơn

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết