Diễn Đàn Vân Đồn

Nơi giao lưu, kết bạn và cùng nhau thể hiện cá tính

Tự động đăng nhập lần sau

Bài gửi sau cùng

»Máy đo độ đụcvuonghoang2388 Tue 17 Nov 2015, 14:39
»Dưỡng đo, căn lá giá rẻvuonghoang2388 Sun 15 Nov 2015, 14:31
»Máy dò kim loại cầm tayvuonghoang2388 Thu 12 Nov 2015, 14:43
»Phụ kiện cửa kính phù hợp để lắp đặt cửa đẩyduancuacuon Tue 10 Nov 2015, 16:51
»Bút camera, camera bút, camera ngụy trangvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:40
»Máy hiệu chuẩn âm thanh, thiết bị hiệu chuẩn âm thanhvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:37
»Những thông số quan trọng của bản lề sàn ADLER A- 2000duancuacuon Fri 30 Oct 2015, 10:30
»Sửa khóa cửa cường lực ở đâu Hà Nội tốt nhất?duancuacuon Thu 29 Oct 2015, 15:11
»Bản lề sàn Newstar Hs-233Zduancuacuon Wed 28 Oct 2015, 14:35
»Nhận cung cấp phụ kiện VVP số lượng lớnduancuacuon Tue 27 Oct 2015, 18:28

03062010

Câu đố cuả mẹ Empty Câu đố cuả mẹ

Người đăng °ღ-‘๑’-Bym†Bym-‘๑’-ღ°
°ღ-‘๑’-Bym†Bym-‘๑’-ღ°
Xem thêm
Mẹ tôi đã ra một câu đố: "Con yêu, phần nào là quan trọng nhất trên cơ
thể hả con?" Ngày nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng âm thanh là quan trọng đối
với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: "không
phải đâu con. Có rất nhiều người trên thế giới này không nghe được đâu,
con yêu ạ. Con tiếp tục suy nghĩ về câu đố đó đi nhé, sau này mẹ sẽ hỏi
lại con." Vài năm sau, tôi đã nói với mẹ rằng hình ảnh là quan trọng
nhất, vì thế đôi mắt là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu
yếm nói: "Con đã học được nhiều điều rồi đấy, nhưng câu trả lời của con
chưa đúng bởi vi vẫn còn nhiều người trên thế gian này chẳng nhìn thấy
gì." Đã bao lần tôi muốn mẹ nói ra đáp án, và vì thế tôi toàn đoán lung
tung. Mẹ chỉ trả lời tôi: "Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh,
con yêu của mẹ." Rồi đến năm 1991, bà nội yêu quý của tôi qua đời. Mọi
người đều khóc vì thương nhớ bà. Một mình tôi đã vừa đạp xe vừa khóc
trên suốt chặng đường 26 km từ thị xã về quê trong đêm mưa rào ngày 4/5
âm lịch của năm đó. Tôi đạp thật nhanh về bệnh viện huyện để mong được
gặp bà lần cuối. Nhưng tôi đến nơi thì đã muộn mất rồi.

Tôi đã thấy bố tôi gục đầu vào vai mẹ tôi và khóc. Lần đầu tiên tôi
thấy bố khóc như tôi.

Lúc liệm bà xong, mẹ đến cạnh tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả
lời chưa?" Tôi như bị sốc khi thấy mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này.
Tôi chỉ nghĩ đó là một trò chơi giữa hai mẹ con thôi.

Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo cho tôi đáp án: "Con
trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai."

Tôi hỏi lại: "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?" Mẹ lắc đầu:
"Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi
họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống.
Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi
khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào."Từ lúc đó,
tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là "phần ích
kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác ...

Share this post on: reddit

jpsmhjimh

Bài gửi Thu 03 Jun 2010, 15:55 by jpsmhjimh

Câu trả lời này quá hay đi..!!!!-Nhưng vấn có trường hợp ko đúng mừk..!!!!
-Biện luận..bời vai( sự chia sẻ) luôn là điểm tựa và là lý luân cuộc sống nhưng cuộc sống ko chỉ là chia sẻ đâu đôi khi phải tự mình đứng mà nếu có những kẻ chỉ biết đến dựa đôi vai của người # nếu người này tuân thủ theo lý lẽ sống phải biết chia sẻ thì người này đã ko giúp được j mà hại người đã dựa vào mình...xét ngay trong gia đình khi con cái quá dựa vào bố mẹ thì nó sẽ ko thể tự sống khi thiếu nơi tựa kia..!!!
-->Vậy kết luân chung câu trả lời nà chưa hẳn đúng

Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Chủ đề mới hơn

Chủ đề cũ hơn

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết