lovely
Xem thêm
-Anh biết cái gì đẹp nhất không ?
-Không .
-Là bong bóng xà phòng .
---------------------------------------------
Vì nó đẹp chỉ chốc lát nên nó thật đẹp .
Vì chóng tàn , nên mới đẹp .
Đẹp bình yên , nhưng rốt cuộc..chỉ là thoáng qua .
Bong bóng..thổi là bay .
Như chúng ta..thổi là vỡ .
Vỡ tan tành..chỉ còn giấc mơ huyền hão .
Bong bóng..trong như thủy tinh .
Như chúng ta..rốt cuộc là thủy tinh.
Vỡ..và gây ra chúng ta vết thương không lành .
À , không..chỉ mình em bị thương , chỉ mình em .
Như câu chuyện huyền ảo..bong bóng sinh ra .
Rồi vội vàng ra đi..trong thoáng chốc .
Có những lần vì tiếc thương câu chuyện nhỏ..đã cố bám lại trên mặt đất .
Nhưng rốt cuộc thì sao ?...cũng chỉ là ra đi .
Rốt coộc anh và em cũng chia tay .
Nhẹ nhàng như ngày anh đến .
Nhớ..nhớ lắm anh à...nhớ muốn vỡ tung..như bong bóng xà phòng .
Sao không một lần là em ?
Sao rốt cuộc chỉ là bạn ?
Sao rốt cuộc chỉ là em gái ?
Lời yêu khi trước..rốt cuộc cũng giả dối..như câu chuyện cổ tích khi xưa thôi .
Anh chưa bao giờ khóc vì em...chỉ khóc vì một người con gái duy nhất .
Nỗi đau đó..cả đời em phải gánh sao
Anh..anh nói em là anh sắp khóc vì em .
Rốt cuộc ...chắc cũng là giả tạo .
Nhưng..dường như..em cũng đã học cách chấp nhận .
Từ bỏ tình yêu..chỉ vì hạnh phúc của anh .
Nhưng...anh cũng từ bỏ tình yêu của mình..vì cô ấy .
Thật ngốc nghếch..thật buồn cười ...cho cả hai ta..anh nhỉ ?
Nhưng dù sao..em vẫn không muốn quay lại với anh .
Anh nói đúng , em chưa bao giờ chịu thua ai .
Em chỉ chịu thua chính em .
Vì vậy..em để anh ra đi .
Không một lời từ biệt ...không một lần hối tiếc .
Em để anh ra đi như thế , một cơn mưa .
Đúng....để anh đi như một cơn mưa..
Bình yên...nhưng len lỏi đâu đó..là nỗi đau .
Nhưng em nói rồi ..."không một lần hối tiếc..em để anh ra đi !!"
Vì anh..vì em..vì cả người anh yêu ..vì cả người yêu của người anh yêu .
...Vòng tuần hoàn tình yêu này..quá ngu ngốc..quá dai dẳng .
Nhưng anh đã ra đi ...em cũng ra đi..hai người hai lối .
Em không đứng đó đợi anh...nhưng..lại âm thầm đợi ..
Bằng cách đi một con đường khác .
Rốt cuộc chúng ta không phải là công chúa và hoàng tử của nhau .
Có lẽ là quá ngốc nghếch khi đã từng mơ... đã từng mơ giấc mơ không thực ấy...
Nhưng..chúng ta đã vui vẻ..phải không ?
Dù anh đã không thực sự hạnh phúc .
Đã từng hi vọng... đã từng nhầm lẫn để rồi nhận ra thật ngốc nghếch khi ép mình vào đôi giày thuỷ tinh trắng muốt... thật ngốc nghếch khi nghĩ mình là công chúa...
Vốn là không phải mà... không phải là công chúa...
Người đó không phải em... Nàng công chúa đó nào phải là em...
Người đó cũng chẳng phải anh..chàng hoàng tử nào phải là anh