Diễn Đàn Vân Đồn

Nơi giao lưu, kết bạn và cùng nhau thể hiện cá tính

Tự động đăng nhập lần sau

Bài gửi sau cùng

»Máy đo độ đụcvuonghoang2388 Tue 17 Nov 2015, 14:39
»Dưỡng đo, căn lá giá rẻvuonghoang2388 Sun 15 Nov 2015, 14:31
»Máy dò kim loại cầm tayvuonghoang2388 Thu 12 Nov 2015, 14:43
»Phụ kiện cửa kính phù hợp để lắp đặt cửa đẩyduancuacuon Tue 10 Nov 2015, 16:51
»Bút camera, camera bút, camera ngụy trangvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:40
»Máy hiệu chuẩn âm thanh, thiết bị hiệu chuẩn âm thanhvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:37
»Những thông số quan trọng của bản lề sàn ADLER A- 2000duancuacuon Fri 30 Oct 2015, 10:30
»Sửa khóa cửa cường lực ở đâu Hà Nội tốt nhất?duancuacuon Thu 29 Oct 2015, 15:11
»Bản lề sàn Newstar Hs-233Zduancuacuon Wed 28 Oct 2015, 14:35
»Nhận cung cấp phụ kiện VVP số lượng lớnduancuacuon Tue 27 Oct 2015, 18:28

21052011

vIết cHo tAn nỖi nHớ - Page 2 Empty vIết cHo tAn nỖi nHớ

Người đăng -♥ T.i* Mất Điện :'x
-♥ T.i* Mất Điện :'x
Xem thêm
Bạn bè bảo là quên đi, quên cái người ấy đi, nhưng làm sao mà quên được dù họ chỉ là người dưng. Trước khi là người thương, họ là người dưng, và sau khi là người thương họ cũng chỉ là người dưng.


Mấy hôm nay lại nhớ về một người, cái số điện thoại không bao giờ lưu nhưng chưa bao giờ thoát khỏi đầu mình kể từ khi nó chui vào. Có những khi muốn nhìn, muốn gặp, nhưng rồi lại chẳng dám. Vì cớ gì ư? Vì kiêu ngạo của một cô gái hay vì....

Cái sự nhớ, dường như là bất tận, ngay cả trong giấc ngủ, nó xuất hiện ngay cả khi vô tình có ai đó nhắc đến cái tên trùng với tên của người khác, hay chỉ một chi tiết nào đó có liên quan thôi là lại nhớ. Nhiều khi, cũng không hiểu vì sao lại nhớ đến vậy. Mặc dù đúng là mình đã bị" tình phụ", đúng là lòng tự trọng bị đánh cho tả tơi, nhưng rồi ... khi cơn giận dữ qua đi, lòng lắng lại và lại nhớ. Phải chăng là vì cái nỗi khắc khoải chờ mong chừng ấy tháng đã khiến ta không thể nào quên một người - một người đã là người dưng.



Có nhiều khi cũng muốn tự minh oan cho những hiểu lầm của người ta đối với mình, nhưng rồi lại thấy chẳng cần thiết nữa. Đơn giản là họ không thương mình thì mọi cố gắng của mình cũng chỉ là vô ích. Nhưng để học chấp nhận cũng là cả một vấn đề, chấp nhận rằng người đó bỗng không thương mình, chấp nhận rằng người đó không phải như mình vẫn từng biết. Thật là khó khăn! Có lẽ vì thế mà vẫn không thể quên chăng? Có đôi khi sự tức giận khiến cho mình mất bình tĩnh, muốn trở lại và khuấy động cuộc sống của người đã là người dưng, nhưng rồi, mình lại tự nhủ: "Thôi, đừng làm vậy. Khi nào nhớ thì viết ra, đừng khuấy động để rồi lòng tự trọng lại bị đập tả tơi lần nữa". Uh, nhớ thì vào đây và viết vài dòng vậy. Viết cho đến khi nào nỗi nhớ tan biến đi.

Share this post on: reddit

huyenao

Bài gửi Wed 13 Jul 2011, 23:19 by huyenao

Mấy hôm nay lại nhớ về một người, cái số điện thoại không bao giờ lưu nhưng chưa bao giờ thoát khỏi đầu mình kể từ khi nó chui vào. Có những khi muốn nhìn, muốn gặp, nhưng rồi lại chẳng dám. Vì cớ gì ư? Vì kiêu ngạo của một ...
bài này hay...nghĩ là chính tay E viết.

♥♥♥!Thư║Çòi!♥♥♥

Bài gửi Thu 14 Jul 2011, 01:25 by ♥♥♥!Thư║Çòi!♥♥♥

lắm thông điệp yêu thương quá đọc mà buồn thật ý

huyenao

Bài gửi Thu 28 Jul 2011, 23:14 by huyenao

hí.trẻ con vãi!!!!!k bít nhưng người lơn hơn họ êu ntn.,.dau khổ hơn k?

Bài gửi  by Sponsored content

Thông điệp [Trang 2 trong tổng số 2 trang]

Chủ đề mới hơn

Chủ đề cũ hơn

Chuyển đến trang : Previous  1, 2

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết