Mật Danh
Xem thêm
Thứ Năm, ngày 27/10/2011
Sự kiện: Muôn mặt mại dâm
<a href="http://www.upanh.com/upanh_1319700177_nha-tro/v/4ntfch7ybhe.htm" target="_blank"><img src="http://ne1.upanh.com/b5.s7.d1/68cb770bfafabb0b2ce1bcc1bbd7c077_37134191.1319700177nhatro.jpg" alt="1319700177_nha-tro - Upanh.com" border=0 /></a>
Những dãy nhà trọ được bố trí kín đáo, nơi đó có những cô gái bán thân nuôi miệng hoạt động dưới sự quản lý của một "tú bà".
An ninh hình sự cập nhật liên tục tất cả các ngày trong tuần
Trong chuyến thâm nhập thực tế, chúng tôi vào vai khách làng chơi, lên xe đi tìm... hoa. Đã được cung cấp thông tin và giới thiệu trước qua điện thoại, chúng tôi thẳng tiến nhà trọ U.C. Nghe tiếng xe máy dừng trước sân, bà chủ đã luống tuổi, dáng người thấp đậm bước ra chào mời:
- Thuê trọ đi hả em?
- Còn em nào rảnh không bà chị?
- Em thì nhiều, nhưng nhanh hay chậm.
- Nhanh thì bao nhiêu?
- 120 ngàn đồng gồm gái, phòng, “bao” và khăn lạnh, nhưng thời gian chỉ 15 phút thôi nhé.
- À! Ở đây có bảo đảm không, lỡ bị “tóm” thì nguy.
- Mệt quá, bà chị làm ăn mà thằng em lo chuyện đó. Làm ăn là phải có “cái vé” chứ khơi khơi sao được. Dễ gì vào đây mà “tóm”? P. đi với anh này nhé.
Bà chủ vừa dứt lời, cô P. thêm vào: “Nếu anh sợ bị bắt thì “đi nhanh” rồi về, còn không sợ thì “đi lâu”.
Thấy tôi đã đóng tiền cho bà chủ, P. nhanh chóng nắm tay đưa tôi vào phòng để nhường lại thời gian cho bà chủ tiếp tục giao dịch với các “thượng đế” đang đợi. Vậy là sau P., những cô nàng khoác trên mình bộ đồ “nghèo nàn” lần lượt được “phục vụ” khách sau những cuộc giao dịch chóng vánh của bà chủ.
Cánh cửa phòng mở vội rồi cũng được khép lại nhanh chóng. Hiện lên trước mắt tôi, ngoài “phòng rửa” là một không gian chật hẹp, ẩm thấp chỉ có chiếc giường nhỏ với hai cái gối được chồng lên nhau cùng với chiếc giỏ đựng... rác. Tôi vừa bước vào, P. đã thả cái “OK” và chiếc khăn lạnh xuống giường nệm cũ kỹ rồi nhanh tay trút bỏ hết y phục, bước đến ôm chặt lấy tôi, thủ thỉ:
- Nhanh đi anh, “tàu nhanh” thì làm liền chứ hết giờ bây giờ. Em còn phải làm nhiều ca nữa.
- Từ từ đã nào, có gì mà phải vội.
- Chứ anh không biết thời gian là vàng bạc à?
- Vậy anh muốn được “đi tàu chậm” thì sao?
- Nếu thế thì cứ quá 1 phút tính thêm 10 ngàn.
- OK.
- Nhưng anh phải đưa tiền trước.
- Vậy giờ anh phải đưa bao nhiêu?
- Nếu 100.000 đồng nữa em sẽ “khuyến mãi” cho anh thêm 5 phút và tổng thời gian phục vụ là 30 phút.
- Chỉ 15 phút em có thể kết thúc một “chuyến tàu nhanh”. Vậy một ngày đêm em cũng kiếm được vài triệu?
- Không nhiều lắm đâu vì kể cả tiền “boa” quá giờ của khách nữa thì mỗi ngày cũng chỉ hơn triệu là cùng. Anh đưa 120 nhưng bọn em chỉ nhận đúng 50 thôi, 70 còn lại là tiền môi giới và tiền phòng dành cho bà S., chủ nhà trọ rồi.
- Giờ giấc ở đây hoạt động thế nào?
- Mở cửa từ 10 giờ đến 22 giờ. Sau 22 giờ thì đóng, nhưng khách có nhu cầu thì vẫn được “phục vụ” vì đa số bọn em trực sẵn tại đây…
<a href="http://www.upanh.com/upanh_1319699982-h89e/v/7nt6bh0yedj.htm" target="_blank"><img src="http://ne1.upanh.com/b4.s1.d2/4ea68d5ff5f7aca8c70d683fb0b8d197_37134151.1319699982h89e.jpg" alt="1319699982-h89e - Upanh.com" border=0 /></a>
Nơi tiếp khách đi “tàu nhanh” của các cô gái tại nhà trọ U.C.
Nói về con đường nghề nghiệp, cũng như nhiều nàng bán thân nuôi miệng, P. ca bài ca muôn thuở: “Ở đây bọn em có gần chục đứa, đa phần là người Thái và đều ở H. Tương Dương (Nghệ An), chỉ có chị L. là ở Đại Lộc (Quảng Nam) và con Đ. ở miền Tây thôi. Đứa thâm niên thì vài năm, đứa mới thì vài tháng. Trong số những gái ở đây thì chị L. có hoàn cảnh éo le hơn hết. Trước đây chị cũng có chồng, nhưng không hợp nên hai người ly dị, chị nuôi con nhỏ và mới đây đứa em trai của chị đang học một trường ĐH tại Đà Nẵng bị bệnh hiểm nghèo nên giờ chị phải “làm” nhiều hơn để vừa nuôi em vừa nuôi con… Về phần em thì gia đình cũng đã tan nát vì ma túy hết rồi, bố đang cai nghiện tại Quảng Trị, mẹ bỏ xứ đi nên em làm để nuôi 2 đứa em nhỏ còn học ở quê. Trước khi đến đây “làm việc” vào năm 2008 thì em đã gắn bó với nghề này hơn 1 năm tại Hà Nội. Thôi, đừng nói chuyện nữa, mình “làm” đi chứ cũng sắp hết giờ rồi”...
30 phút nhanh chóng trôi qua, P. hôn tôi một cái vào má rồi xin phép ra để chuẩn bị đón khách mới. Tôi cũng theo P. bước ra ngoài khi bà chủ vừa nhắc: “P., hết giờ, có khách vào”. Theo quan sát, gần 10 phòng nằm đối diện nhau đã cửa đóng then cài, bà chủ cũng quày quả đi đâu đó nên tôi bước ra phía trước nhà trọ hóng gió. Lúc này, chiếc taxi chở 3 vị khách cũng vừa đỗ, vậy là bà chủ lại chạy vội về. Hình như bà nghi ngờ điều gì nên vội từ chối 3 vị khách mới đến. “Hôm nay bọn nó đi chơi cả rồi. Mấy anh chịu khó qua nhà trọ B.D. bên cạnh đi, ở đó mấy đứa cũng trẻ đẹp”. Các vị khách vừa đi khỏi, bà S. quay sang hỏi tôi:
- “Đi” chưa mà ngồi đây? À, hình như bé P. tiếp phải không?
- Khách có nhu cầu, ở đây cũng còn mấy em đang rảnh, sao chị không cho người ta vào?
- Ở đây chỉ tiếp những khách “có địa chỉ” chứ những ông bước đi “chân thấp chân cao” như thế thì không tiếp. Vào đây “chơi” rồi quậy phá thì mệt.
- Vậy những ai thì được xem là khách “có địa chỉ”?
- Nói chung là những khách không đến nỗi quá say.
Rời nhà trọ U.C., tôi theo 3 vị khách vừa chạm mặt qua dãy nhà trọ mà bà S. đã giới thiệu để nắm xem thế nào tại nhà B.D. Không “kén chọn” như bà S., bà chủ nhà trọ B.D. tỏ ra cởi mở, mời khách vào trong tự chọn em, nhận phòng… Tôi cũng theo 3 vị khách nhanh chân tiến qua phòng ăn để đến phòng “làm việc” nằm ở cuối dãy… Cũng căn phòng ẩm thấp, cũng chiếc giường nệm cũ kỹ cộng với giỏ rác đựng “đồ đã dùng”, nhưng có điều ở nhà trọ này bà chủ không trực tiếp lấy tiền mà nhường lại cho gái bán dâm. Đặc biệt hơn, với mức 120.000 đồng, nhưng ở nhà trọ này khách có thể “vui vẻ” 30 phút… Vậy là khách cứ đến rồi lại đi sau những cuốc tàu nhanh, chậm tùy số tiền bỏ ra...
(Còn nữa)
24h.com.vn
Sự kiện: Muôn mặt mại dâm
<a href="http://www.upanh.com/upanh_1319700177_nha-tro/v/4ntfch7ybhe.htm" target="_blank"><img src="http://ne1.upanh.com/b5.s7.d1/68cb770bfafabb0b2ce1bcc1bbd7c077_37134191.1319700177nhatro.jpg" alt="1319700177_nha-tro - Upanh.com" border=0 /></a>
Những dãy nhà trọ được bố trí kín đáo, nơi đó có những cô gái bán thân nuôi miệng hoạt động dưới sự quản lý của một "tú bà".
An ninh hình sự cập nhật liên tục tất cả các ngày trong tuần
Trong chuyến thâm nhập thực tế, chúng tôi vào vai khách làng chơi, lên xe đi tìm... hoa. Đã được cung cấp thông tin và giới thiệu trước qua điện thoại, chúng tôi thẳng tiến nhà trọ U.C. Nghe tiếng xe máy dừng trước sân, bà chủ đã luống tuổi, dáng người thấp đậm bước ra chào mời:
- Thuê trọ đi hả em?
- Còn em nào rảnh không bà chị?
- Em thì nhiều, nhưng nhanh hay chậm.
- Nhanh thì bao nhiêu?
- 120 ngàn đồng gồm gái, phòng, “bao” và khăn lạnh, nhưng thời gian chỉ 15 phút thôi nhé.
- À! Ở đây có bảo đảm không, lỡ bị “tóm” thì nguy.
- Mệt quá, bà chị làm ăn mà thằng em lo chuyện đó. Làm ăn là phải có “cái vé” chứ khơi khơi sao được. Dễ gì vào đây mà “tóm”? P. đi với anh này nhé.
Bà chủ vừa dứt lời, cô P. thêm vào: “Nếu anh sợ bị bắt thì “đi nhanh” rồi về, còn không sợ thì “đi lâu”.
Thấy tôi đã đóng tiền cho bà chủ, P. nhanh chóng nắm tay đưa tôi vào phòng để nhường lại thời gian cho bà chủ tiếp tục giao dịch với các “thượng đế” đang đợi. Vậy là sau P., những cô nàng khoác trên mình bộ đồ “nghèo nàn” lần lượt được “phục vụ” khách sau những cuộc giao dịch chóng vánh của bà chủ.
Cánh cửa phòng mở vội rồi cũng được khép lại nhanh chóng. Hiện lên trước mắt tôi, ngoài “phòng rửa” là một không gian chật hẹp, ẩm thấp chỉ có chiếc giường nhỏ với hai cái gối được chồng lên nhau cùng với chiếc giỏ đựng... rác. Tôi vừa bước vào, P. đã thả cái “OK” và chiếc khăn lạnh xuống giường nệm cũ kỹ rồi nhanh tay trút bỏ hết y phục, bước đến ôm chặt lấy tôi, thủ thỉ:
- Nhanh đi anh, “tàu nhanh” thì làm liền chứ hết giờ bây giờ. Em còn phải làm nhiều ca nữa.
- Từ từ đã nào, có gì mà phải vội.
- Chứ anh không biết thời gian là vàng bạc à?
- Vậy anh muốn được “đi tàu chậm” thì sao?
- Nếu thế thì cứ quá 1 phút tính thêm 10 ngàn.
- OK.
- Nhưng anh phải đưa tiền trước.
- Vậy giờ anh phải đưa bao nhiêu?
- Nếu 100.000 đồng nữa em sẽ “khuyến mãi” cho anh thêm 5 phút và tổng thời gian phục vụ là 30 phút.
- Chỉ 15 phút em có thể kết thúc một “chuyến tàu nhanh”. Vậy một ngày đêm em cũng kiếm được vài triệu?
- Không nhiều lắm đâu vì kể cả tiền “boa” quá giờ của khách nữa thì mỗi ngày cũng chỉ hơn triệu là cùng. Anh đưa 120 nhưng bọn em chỉ nhận đúng 50 thôi, 70 còn lại là tiền môi giới và tiền phòng dành cho bà S., chủ nhà trọ rồi.
- Giờ giấc ở đây hoạt động thế nào?
- Mở cửa từ 10 giờ đến 22 giờ. Sau 22 giờ thì đóng, nhưng khách có nhu cầu thì vẫn được “phục vụ” vì đa số bọn em trực sẵn tại đây…
<a href="http://www.upanh.com/upanh_1319699982-h89e/v/7nt6bh0yedj.htm" target="_blank"><img src="http://ne1.upanh.com/b4.s1.d2/4ea68d5ff5f7aca8c70d683fb0b8d197_37134151.1319699982h89e.jpg" alt="1319699982-h89e - Upanh.com" border=0 /></a>
Nơi tiếp khách đi “tàu nhanh” của các cô gái tại nhà trọ U.C.
Nói về con đường nghề nghiệp, cũng như nhiều nàng bán thân nuôi miệng, P. ca bài ca muôn thuở: “Ở đây bọn em có gần chục đứa, đa phần là người Thái và đều ở H. Tương Dương (Nghệ An), chỉ có chị L. là ở Đại Lộc (Quảng Nam) và con Đ. ở miền Tây thôi. Đứa thâm niên thì vài năm, đứa mới thì vài tháng. Trong số những gái ở đây thì chị L. có hoàn cảnh éo le hơn hết. Trước đây chị cũng có chồng, nhưng không hợp nên hai người ly dị, chị nuôi con nhỏ và mới đây đứa em trai của chị đang học một trường ĐH tại Đà Nẵng bị bệnh hiểm nghèo nên giờ chị phải “làm” nhiều hơn để vừa nuôi em vừa nuôi con… Về phần em thì gia đình cũng đã tan nát vì ma túy hết rồi, bố đang cai nghiện tại Quảng Trị, mẹ bỏ xứ đi nên em làm để nuôi 2 đứa em nhỏ còn học ở quê. Trước khi đến đây “làm việc” vào năm 2008 thì em đã gắn bó với nghề này hơn 1 năm tại Hà Nội. Thôi, đừng nói chuyện nữa, mình “làm” đi chứ cũng sắp hết giờ rồi”...
30 phút nhanh chóng trôi qua, P. hôn tôi một cái vào má rồi xin phép ra để chuẩn bị đón khách mới. Tôi cũng theo P. bước ra ngoài khi bà chủ vừa nhắc: “P., hết giờ, có khách vào”. Theo quan sát, gần 10 phòng nằm đối diện nhau đã cửa đóng then cài, bà chủ cũng quày quả đi đâu đó nên tôi bước ra phía trước nhà trọ hóng gió. Lúc này, chiếc taxi chở 3 vị khách cũng vừa đỗ, vậy là bà chủ lại chạy vội về. Hình như bà nghi ngờ điều gì nên vội từ chối 3 vị khách mới đến. “Hôm nay bọn nó đi chơi cả rồi. Mấy anh chịu khó qua nhà trọ B.D. bên cạnh đi, ở đó mấy đứa cũng trẻ đẹp”. Các vị khách vừa đi khỏi, bà S. quay sang hỏi tôi:
- “Đi” chưa mà ngồi đây? À, hình như bé P. tiếp phải không?
- Khách có nhu cầu, ở đây cũng còn mấy em đang rảnh, sao chị không cho người ta vào?
- Ở đây chỉ tiếp những khách “có địa chỉ” chứ những ông bước đi “chân thấp chân cao” như thế thì không tiếp. Vào đây “chơi” rồi quậy phá thì mệt.
- Vậy những ai thì được xem là khách “có địa chỉ”?
- Nói chung là những khách không đến nỗi quá say.
Rời nhà trọ U.C., tôi theo 3 vị khách vừa chạm mặt qua dãy nhà trọ mà bà S. đã giới thiệu để nắm xem thế nào tại nhà B.D. Không “kén chọn” như bà S., bà chủ nhà trọ B.D. tỏ ra cởi mở, mời khách vào trong tự chọn em, nhận phòng… Tôi cũng theo 3 vị khách nhanh chân tiến qua phòng ăn để đến phòng “làm việc” nằm ở cuối dãy… Cũng căn phòng ẩm thấp, cũng chiếc giường nệm cũ kỹ cộng với giỏ rác đựng “đồ đã dùng”, nhưng có điều ở nhà trọ này bà chủ không trực tiếp lấy tiền mà nhường lại cho gái bán dâm. Đặc biệt hơn, với mức 120.000 đồng, nhưng ở nhà trọ này khách có thể “vui vẻ” 30 phút… Vậy là khách cứ đến rồi lại đi sau những cuốc tàu nhanh, chậm tùy số tiền bỏ ra...
(Còn nữa)
24h.com.vn