Diễn Đàn Vân Đồn

Nơi giao lưu, kết bạn và cùng nhau thể hiện cá tính

Tự động đăng nhập lần sau

Bài gửi sau cùng

»Máy đo độ đụcvuonghoang2388 Tue 17 Nov 2015, 14:39
»Dưỡng đo, căn lá giá rẻvuonghoang2388 Sun 15 Nov 2015, 14:31
»Máy dò kim loại cầm tayvuonghoang2388 Thu 12 Nov 2015, 14:43
»Phụ kiện cửa kính phù hợp để lắp đặt cửa đẩyduancuacuon Tue 10 Nov 2015, 16:51
»Bút camera, camera bút, camera ngụy trangvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:40
»Máy hiệu chuẩn âm thanh, thiết bị hiệu chuẩn âm thanhvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:37
»Những thông số quan trọng của bản lề sàn ADLER A- 2000duancuacuon Fri 30 Oct 2015, 10:30
»Sửa khóa cửa cường lực ở đâu Hà Nội tốt nhất?duancuacuon Thu 29 Oct 2015, 15:11
»Bản lề sàn Newstar Hs-233Zduancuacuon Wed 28 Oct 2015, 14:35
»Nhận cung cấp phụ kiện VVP số lượng lớnduancuacuon Tue 27 Oct 2015, 18:28

Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Chủ đề mới hơn

Chủ đề cũ hơn

1Anh và Em Empty Anh và Em Sat 28 Mar 2009, 21:24

Thành viên cấp 2

nGỐz.s2.pÉo

nGỐz.s2.pÉo
Thành viên cấp 2
Anh và em chơi chung một hội, nhận nhau làm anh em kết nghĩa quen thân như người nhà. Em có người yêu nhưng ở xa, ban ngày bận học tối về nhà lên mạng chat chit gặp người yêu. Anh thì vẫn đơn độc, em hay trêu chọc cười bảo thôi để em đóng giả làm người yêu anh. Anh coi em như em gái, quý mến chiều chuộng quan tâm đủ điều. Em mến anh như anh ruột, bắt anh đưa đón nhõng nhẽo suốt ngày hay giận dỗi vu vơ. Thời gian rảnh anh và em thường gặp mặt đưa nhau đi ăn uống, trò chuyện, xem phim nói cười vui vẻ

Rồi anh có người yêu, thêm sự bận rộn trong công việc anh và em không thể gặp nhau thường hơn nữa. Chỉ còn là những cuộc điện thoại ngắn ngủi hỏi thăm nhau vội vàng khi chợt nhớ đến nhau. Bạn gái anh hay ghen, dễ giận dổi và thường hay tra hỏi mỗi khi em gọi đến. Mỗi lần như vậy, anh đều cười và bảo “chỉ là em gái thôi.

Em gặp chuyện không hay trong tình cảm, thấy chán nản và buồn bã suy tư. Người duy nhất mà em muốn gặp, muốn được tâm sự chỉ có thể là mỗi anh. Em nhấn nút điện thoại, bạn gái anh nghe máy - có một thoáng không vui nhưng rồi máy cũng được chuyển đến tay anh. Anh alô - em mếu máo qua điện thoại. Anh ngỡ ngàng xong vội vàng phóng đến. Nhìn em phụng phịu, anh bật cười xoa đầu em dỗ dành như con trẻ. Em lườm anh giận dỗi, cấu véo, đòi anh đưa đi chơi…

Anh đưa em đi ăn sinh tố, em chọn hoa quả dầm xong ngồi ngờ nghệch, tỏ vẻ thắc mắc kể anh nghe chuyện mất liên lạc với bạn trai mà không rõ lý do. Anh không nói tay dầm ly hoa quả xúc một thìa đưa em nếm thử. Em nhíu mày nhăn mặt kêu “Ngọt quá !”. Anh cười trừ rồi xúc từng thìa đá bào cho vào trộn đều và đưa em nếm lại.

“Đã nhạt bớt đi chưa ?”


“Nhạt rồi ! Cho đá vào lại chẳng không nhạt.”


“Ờ ! Cho đá vào lại chẳng không nhạt.” Anh bật cười nhại lại em trêu chọc “Lúc đầu thì ngọt, lúc sau thì nhạt Lúc đầu thì yêu, lúc sau lại mất tiêu - có người khác xen vào lại chẳng không mất tiêu, thế mà cũng phải hỏi nhiều…Ếch quá !”
Giống như bừng tỉnh, em bất chợt im lặng mở to mắt nhìn anh không nói. Ừh đúng thật, có lẽ em đã thật sự “ếch” quá khi mà vẫn thừa biết rằng bạn trai mình vốn là kẻ đào hoa. Đã vậy lại còn sống xa nhà, rồi dần mất tích, không có sự liên lạc, không một lời nhớ thương. Em cảm thấy mình như kẻ bị bỏ rơi đang chờ đợi những điều không thực tế… Bật cười, em bừng tỉnh “Nhạt rồi phải không anh…”
Anh và bạn gái bắt đầu ít gặp nhau. Bạn gái anh là người đam mê nghệ thuật. Cô yêu nghề và thường hay đi diễn ở tỉnh xa. Có thời gian bận rộn, cô phải đi liên tục nên thời gian hò hẹn giữa hai người cũng trở nên ít ỏi và rất đỗi mong manh. Những lúc như vậy anh thường ở nhà một mình và đắm chìm trong công việc. Có những chuyện không vui, thay vì việc giãi bày tâm sự với bạn gái thì ngược lại - anh chẳng biết sẽ phải nói cùng ai. Có những chuyện gia đình thay vì việc sẽ được giải quyết bởi cả hai thì ngược lại, anh lại gánh vác nó một mình… Như cô đơn giữa một tình yêu đầy khoảng cách, anh mất dần sự kiên nhẫn với yêu thương. Và sau những ngày đấu tranh với tư tưởng, anh quyết định bỏ cuộc... lặng lẽ âm thầm dẫu tiếc nuối phai phôi… Nhưng sau tất cả, anh vẫn quyết định thôi. Bởi hơn ai hết, anh cần một người yêu bên cạnh… Cạnh, gần hơn…

Một ngày, vô tình anh và em gặp lại, bên ly hoa quả dầm em nghịch ngợm nhìn anh trêu đùa hỏi “Xa nhau rồi, anh không sợ sẽ lại giống em sao?” Anh bần thần ngồi im lặng một lúc rồi quay sang đưa mắt nhìn em cười hỏi khẽ “Giống thật sao ? Khi mà ly của anh… cũng nhạt đi thật rồi...

Anh đưa em đi về, tối mùa đông trời như thêm se lạnh. em co người nhích lại gần gục đầu lên vai anh thật khẽ. Cả hai người im lặng, mọi thứ xung quanh cũng trở nên yên lặng. Ngoài kia, gió mùa xao xác thổi - mùa đông lạnh, nhưng lại gần và có vẻ ấm áp hơn…

Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Chủ đề mới hơn

Chủ đề cũ hơn

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết