rOsS!™
Xem thêm
Nhiều Khi Thân Xác Đã Mệt Mỏi Rã Rời ………Cần Có 1 ……Chỉ 1 Lời Động Viên An Ủi Để Biết Mình Khồng cô Đơn ………
Nhiều Khi Muốn Sống Thật Đơn Giản Nhưng Cuộc Sống xô Đẩy Vào Những Bon Chen ……. Cần 1 Ng` Ở Bên Cạnh..
Nhiều Khi Tự Đưa Tay Lên Quệt Những jọt Nước mắt …. Cần có 1 Bàn Tay Lau Hộ Cho Nước mắt Đừng Rơi Nữa
Đôi khi thèm một chút mưa cho tâm hồn đỡ căng thẳng , ngột ngạt .....
....Đôi khi lại thèm một chút nắng cho lòng người bớt trống vắng và cô đơn. .
............Tôi tự cảm nhận dc rằng, cuộc sống ko có nhiều cho những nỗi buồn...
Và Hình như nỗi buồn lớn nhất là nỗi buồn của ...sự cô đơn( lớn cực í ), nỗi buồn chẳng có một ai chia sẻ. Cho dù là 1 thằng đàn ông nhưng hình như tôi cũng mềm yếu , cũng sợ cái mưa và cái cô đơn ......
Cứ thấy mưa là lại buồn, lại cô đơn. Mưa và gió khiến tâm trạng con người lạc lõng như 1 cái võng ko có ng`,quạnh vắng và...im ắng làm sao !Những lúc ấy tôi không hề biết mình đang làm cái lìn gì. Chỉ có một điều là luôn thấy mình cô đơn, trống rỗng, đi giữa mọi người mà dường như chẳng thấy ai.....
Nghe mọi người nói mà đéo bao giờ hiểu. Nắng mưa hay đau đớn cũng ko hề có cảm giác ....và chính trong những lúc như thế con người ta lại cần sự quan tâm sẻ chia hơn bao giờ hết......
thE' nhUnG..!!
..........Hình như vẫn chỉ riêng tôi cô đơn mãi thôi thì phải. . Nỗi buồn của cô đơn thật đáng sợ làm sao... Nó làm thay đổi quá nhiều 1 con người..
....Thế mà ko hiểu từ lúc nào !?!
...... chợt nhận ra tôi trở thành 1 con nguời khác ! Trái ngược quá nhiều : lầm lí , ít nói đến mức rất khó gần,đôi khi khiến mọi ng` hiểu lầm rằng tôi là 1 kẻ kênh kiệu , khinh đời ....
........................sẽ mãi là như vậy sao ?.