Giọt lệ rơi sẽ nuốt ngược vào trong
Dù nước mắt ngược rơi sẽ xát muối cõi lòng
Con trai vẫn sẽ không rơi nước mắt...
Con trai không có quyền được khóc
Cho dù là nước mắt của chia ly
Con trai không khóc vì bất cứ lý do gì
Cho dù nước mắt rơi vì những điều tủi nhục...
Con trai không có quyền được khóc
Cho dù người ấy đi sẽ trống vắng tâm hồn
Việc gì phải khóc? Tình cũ chết thì chôn!
Là con trai sẽ không bao giờ khóc !
Con trai đời nào khóc! Sống cuộc đời ngang dọc
Lệ rơi ư? Chỉ là thứ nước mưa
Một thứ nước mưa có thêm chút muối
Con trai mà khóc, khóc biết mấy cho vừa
Là con trai phải luôn luôn sắt đá
Sống ngao du và tỉnh táo lạnh lùng
Con trai chẳng biết đến chữ run
Còn gì lạnh hơn? Trái tim này là băng giá!
Con trai tự coi mình là tất cả
Chẳng lệ thuộc vào ai cũng như chẳng tin ai
Trái tim con trai đầy những vết chai
Coi nước mắt là điều gánh nặng
Con trai làm những gì con trai muốn
Nhưng có một điều lại vừa muốn vừa không
Có đôi lúc muốn khóc cho thoả lòng
Nhưng con trai thì không có quyền được khóc!.......
.............
Thế nhưng kon trai có biết đc rằng.....
Khi các ấy lớn lên, tới trường, các ấy được thầy cô giảng giải rằng ngay từ thời xã hội nguyên thuỷ, người đàn ông đã đóng vai trò trụ cột gia đình, đi săn bắt hái lượm, chiến đấu với muông thú còn đàn bà chỉ nấu ăn, may vá, nuôi dạy con cái. Các ấy hiểu rằng con trai phải là chỗ dựa của con gái, vì con gái yếu mềm và mỏng manh dễ vỡ. Đó là chức phận đặc biệt vinh hạnh dành cho con trai. Bởi thế, ngay từ nhỏ, các ấy đã rất kiệm nước mắt. Không tính con nít sơ sinh đâu nhé, vì “nhân chi sơ, tính bổn thiện”, trẻ con khóc là một phản ứng rất đỗi tự nhiên của cơ thể.
Lớn hơn một chút, rồi một chút, nước mắt của các ấy dường như cũng ngày càng khan hiếm. Lắm khi chơi thể thao, bị chảy máu đau điếng, tụi tớ thấy các ấy bậm môi, nghiến răng, cố chịu đựng cái đau chứ không chịu nhỏ một giọt nước mắt. Ngày chia tay cấp II, bọn con gái ôm nhau khóc sướt mướt, bởi biết rằng chỉ ngày mai thôi, mỗi đứa mỗi nẻo, chẳng còn được gặp gỡ nhau như trước nữa. Vậy mà các ấy vẫn cố giữ một nét mặt bình thản. Chỉ là cố thôi, vì khi ôm các ấy thật chặt, tụi tớ thấy đôi vai các ấy cũng rung lên bần bật.
Con trai à, tại sao các cậu không thể khóc? Tại sao cứ giấu nỗi đau vào trái tim một cách thầm lặng? Tại sao phải kìm nén cảm xúc khi cảm xúc ấy là có thật và chân thành? Hãy cứ khóc đi khi có thể. Tụi tớ sẽ không chê cười các ấy mít ướt, uỷ mị hay “con gái” đâu. Thậm chí, tụi tớ cũng có thể là đôi vai tuy bé nhỏ nhưng cũng vững trãi chẳng kém các ấy, để các ấy dựa vào và... khóc.
Ôi, nước mắt con trai, khan hiếm như kim cương và chất chứa bao nhọc nhằn, mặn mòi cuộc sống. Sẽ chỉ khóc khi mất mát người thân thôi ư? Những chàng trai Hàn đã khóc rất nhiều trên phim ảnh, khi mất người yêu, khi tình yêu đầy những chông gai và thử thách. Các ấy cứ chê trách con trai Hàn sao uỷ mị, mềm yếu, chuyện có gì đáng để rơi nước mắt đâu? Nhưng khi nhìn những chàng trai khóc, tụi tớ thực sự thấy cảm động và thương các ấy vô cùng. Tại sao không thể khóc? Khóc cũng là một cách để biểu lộ tình thương yêu.
Các chuyên gia sức khoẻ luôn khuyên rằng, khi buồn bực, hãy khóc một trận thật lớn. Khóc là một cách để bạn giải toả stress, cân bằng cuộc sống và sau khi hồi tâm lại, đầu óc sẽ vô cùng sáng suốt. Vậy tại sao các ấy không khóc? Tại sao phải dấu kín những lo lắng và vấn đề của mình. Tụi tớ biết, các ấy luôn mang trên vai những trọng trách và trách nhiệm lớn lao. Vì vậy, hãy cứ khóc khi nào có thể, mọi buồn bực sẽ trôi qua thôi. Nếu các ấy ngại rơi nước mắt trước bọn tớ, hãy khóc lẳng lặng khi chỉ có một mình. Đừng sợ và đừng ngại, nước mắt sẽ cuốn trôi đi tất cả những ưu phiền.
Theo blog
Riêng tớ.....tớ ko phải là 1 chàng trai quá mạnh mẽ....nói thật mọi thứ đều chấp nhận dc..mọi thứ tớ đều có thể bỏ wa....và sống tốt...nhưng với tình iu...tớ íu đuối vô cùng........
Khóc vì iu............khóc vì nhớ...khóc vì.......phải xa nhau.....ôi tình iu...khi nào tôi mới mạnh mẽ được...