1 Hạnh phúc giản dị của học trò 12 Sat 06 Feb 2010, 22:21
renesmee_V
Thành viên cấp 0
Với học trò cuối cấp, hạnh phúc không phải là những điều viển vông xa xôi, cũng chẳng phải chuyện bước chân vào cánh cổng đại học.
Suốt những năm tháng cuối cùng của tuổi học trò, hạnh phúc đơn giản là...
- Có được một giấc ngủ trưa trọn vẹn khi chuẩn bị học tiếp vào buổi chiều. Lớp 12, giấc ngủ được ví như vàng ngọc. Ai ai cũng đi ngủ sau 11 giờ và thức trước 5 giờ khi có những bài kiểm tra...Thế nên 15 phút ngủ trưa không mộng mị đã là quý giá lắm...
- Trống tiết. Nghe thì cứ nghĩ rằng: "Bọn học trò nào chả muốn thế! Toàn lười như nhau!". Thật ra, họ chỉ muốn được vui đùa cùng bạn bè, dành thời gian để hoàn thành những môn quan trọng hơn còn dang dở. 45 phút là cả một tài sản đấy mọi người ạ.
- Nghe cô thông báo: "Dời lịch kiểm tra vào tuần sau nghen mấy em!". Ôi, thích quá, bởi ra chưa học kĩ bài. Sự trì hoãn dù đôi khi không mấy tích cực, nhưng ít ra cũng cho ta cơ hội để hoàn thiện chính mình.
- Có một ngày ở nhà "không phải làm bài tập gì cả". Thích làm sao, vui làm sao... Ở nhà, ta sẽ được coi một bộ phim nào đó dang dở, nghe những bài hát ưa thích, online để xem thông tin tuyển sinh "sốt dẻo" cỡ nào rồi, và được...ngủ bù cho những ngày "chạy sô" vật vã...
- Được làm đề mở: Lớp 12 rồi, ngoài việc học trên trường còn biết bao xúc cảm lẫn lộn, và những điều trong cuộc sống cần lo toan. Đầu óc khó mà tập trung trọn vẹn để học thuộc lòng cả cuốn sách. Đề mở rất cần thiết để tư duy, và cũng để tránh sự phân tâm.
- Vui đùa cùng bạn bè vào những giờ chuyển tiết: Năm học phổ thông cuối cùng, ai ai cũng muốn giữ cho mình những kí ức đẹp khó phai mờ. Học căng thẳng, mệt mỏi đến mấy, thì khi được "hết mình" với bạn bè, cảm giác uể oải tan biến đi đâu.
- Được cảm thông: Sợ nhất là vừa đi học về mệt mỏi lại bị ba mẹ càu nhàu, nản nhất là khi đã cố gắng hết mình mà không được thầy cô ghi nhận, buồn thay khi bạn bè không hiểu được sự áp lực cùng những trăn trở của mình. Chỉ cần một lời động viên khi chán nản, lời khen lúc cần, và một bờ vai khi ta cảm thấy cuộc sống đáng chán. Vậy là đủ!
- Không phải nghĩ về tương lai: Tạm quên những thất bại ở quá khứ và những công việc trong tương lai đang chực chờ, teen 12 dành cho mình những phút giây nhẹ nhàng thả hồn trôi theo cơn gió, hòa mình vào những buổi chiều rực nắng trên con đường rợp bóng cây...Thật vui khi đầu óc không phải suy nghĩ quá nhiều.
- Được cười: Những tiết học hài hước luôn là liều thuốc bổ quý giá. Đã học mệt mỏi và căng thẳng mà thầy cô thì cứ giảng đều đều, học trò cứ ngáp lên ngáp xuống thì buồn quá đi thôi...
Với lớp 12, hạnh phúc như vậy đã là quá đủ.
Nguồn : http://kenh14.vn
Suốt những năm tháng cuối cùng của tuổi học trò, hạnh phúc đơn giản là...
- Có được một giấc ngủ trưa trọn vẹn khi chuẩn bị học tiếp vào buổi chiều. Lớp 12, giấc ngủ được ví như vàng ngọc. Ai ai cũng đi ngủ sau 11 giờ và thức trước 5 giờ khi có những bài kiểm tra...Thế nên 15 phút ngủ trưa không mộng mị đã là quý giá lắm...
- Trống tiết. Nghe thì cứ nghĩ rằng: "Bọn học trò nào chả muốn thế! Toàn lười như nhau!". Thật ra, họ chỉ muốn được vui đùa cùng bạn bè, dành thời gian để hoàn thành những môn quan trọng hơn còn dang dở. 45 phút là cả một tài sản đấy mọi người ạ.
- Nghe cô thông báo: "Dời lịch kiểm tra vào tuần sau nghen mấy em!". Ôi, thích quá, bởi ra chưa học kĩ bài. Sự trì hoãn dù đôi khi không mấy tích cực, nhưng ít ra cũng cho ta cơ hội để hoàn thiện chính mình.
- Có một ngày ở nhà "không phải làm bài tập gì cả". Thích làm sao, vui làm sao... Ở nhà, ta sẽ được coi một bộ phim nào đó dang dở, nghe những bài hát ưa thích, online để xem thông tin tuyển sinh "sốt dẻo" cỡ nào rồi, và được...ngủ bù cho những ngày "chạy sô" vật vã...
- Được làm đề mở: Lớp 12 rồi, ngoài việc học trên trường còn biết bao xúc cảm lẫn lộn, và những điều trong cuộc sống cần lo toan. Đầu óc khó mà tập trung trọn vẹn để học thuộc lòng cả cuốn sách. Đề mở rất cần thiết để tư duy, và cũng để tránh sự phân tâm.
- Vui đùa cùng bạn bè vào những giờ chuyển tiết: Năm học phổ thông cuối cùng, ai ai cũng muốn giữ cho mình những kí ức đẹp khó phai mờ. Học căng thẳng, mệt mỏi đến mấy, thì khi được "hết mình" với bạn bè, cảm giác uể oải tan biến đi đâu.
- Được cảm thông: Sợ nhất là vừa đi học về mệt mỏi lại bị ba mẹ càu nhàu, nản nhất là khi đã cố gắng hết mình mà không được thầy cô ghi nhận, buồn thay khi bạn bè không hiểu được sự áp lực cùng những trăn trở của mình. Chỉ cần một lời động viên khi chán nản, lời khen lúc cần, và một bờ vai khi ta cảm thấy cuộc sống đáng chán. Vậy là đủ!
- Không phải nghĩ về tương lai: Tạm quên những thất bại ở quá khứ và những công việc trong tương lai đang chực chờ, teen 12 dành cho mình những phút giây nhẹ nhàng thả hồn trôi theo cơn gió, hòa mình vào những buổi chiều rực nắng trên con đường rợp bóng cây...Thật vui khi đầu óc không phải suy nghĩ quá nhiều.
- Được cười: Những tiết học hài hước luôn là liều thuốc bổ quý giá. Đã học mệt mỏi và căng thẳng mà thầy cô thì cứ giảng đều đều, học trò cứ ngáp lên ngáp xuống thì buồn quá đi thôi...
Với lớp 12, hạnh phúc như vậy đã là quá đủ.
Nguồn : http://kenh14.vn