Diễn Đàn Vân Đồn

Nơi giao lưu, kết bạn và cùng nhau thể hiện cá tính

Tự động đăng nhập lần sau

Bài gửi sau cùng

»Máy đo độ đụcvuonghoang2388 Tue 17 Nov 2015, 14:39
»Dưỡng đo, căn lá giá rẻvuonghoang2388 Sun 15 Nov 2015, 14:31
»Máy dò kim loại cầm tayvuonghoang2388 Thu 12 Nov 2015, 14:43
»Phụ kiện cửa kính phù hợp để lắp đặt cửa đẩyduancuacuon Tue 10 Nov 2015, 16:51
»Bút camera, camera bút, camera ngụy trangvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:40
»Máy hiệu chuẩn âm thanh, thiết bị hiệu chuẩn âm thanhvuonghoang2388 Tue 10 Nov 2015, 08:37
»Những thông số quan trọng của bản lề sàn ADLER A- 2000duancuacuon Fri 30 Oct 2015, 10:30
»Sửa khóa cửa cường lực ở đâu Hà Nội tốt nhất?duancuacuon Thu 29 Oct 2015, 15:11
»Bản lề sàn Newstar Hs-233Zduancuacuon Wed 28 Oct 2015, 14:35
»Nhận cung cấp phụ kiện VVP số lượng lớnduancuacuon Tue 27 Oct 2015, 18:28

03042010

Tình anh câm nín!! Empty Tình anh câm nín!!

Người đăng The_liar
The_liar
Xem thêm
Tôi đã biết em yêu người ấy dường nào, và em đã đau khổ biết bao khi người ta bỏ em để đi theo niềm vui mới.

Em à! Ngày em trở thành sinh viên cũng là lúc tôi bước chân vào giảng đường đại học. Tôi bước theo em đến thành phố với nhiều bỡ ngỡ và mang theo niềm vui, mơ ước, mang theo hình bóng của em. Thấm thoắt đã ba năm rồi em nhỉ, ba năm, khoảng thời gian không ngắn cũng không dài, khoảng thời gian đã minh chứng cho tôi một lòng yêu em trong câm lặng. Chúng ta ở cùng thành phố mà sao như hai phương trời cách biệt. Khoảng thời gian đã đè nén trái tim tôi để những lời yêu thương không thể thốt nên lời, cho trái tim yêu em của tôi cứ ấp ủ dài theo năm tháng...

Có quá nhiều thay đổi phải không em? Em, từ một cô bé ngây thơ giờ đây đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp trẻ trung, tương lai của em, sự nghiệp của em đang trải dài trước mắt. Còn tôi, vẫn chỉ là một anh sinh viên nghèo trước con đường dài ngun ngút mà tôi không biết rồi sẽ về đâu? Có quá nhiều áp lực đã khiến tôi trở thành con người tự ti, cô lập. Tôi hận mình không đủ tự tin để hiên ngang bước đi trong cái xã hội đầy chông gai, cám dỗ.

Bước chân theo em với niềm hi vọng bao nhiêu thì giờ đây tôi lại càng lo lắng thất vọng bấy nhiêu! Em có biết không? Tôi yêu em bằng một tình yêu tha thiết chân thành! Trong tôi, em đã chiếm trọn trái tim, từng nét mặt, ánh mắt nụ cười của em luôn in sâu trong tâm trí tôi. Nhưng em vẫn lặng lẽ, vô tư bước theo dòng thời gian cuộn chảy. Hiểu em hơn, dường như tôi đọc được trong em một sự cố tình, cố tình trốn tránh tình cảm của tôi.

Em không muốn chuyện đó ảnh hưởng đến chuyện học hành hay em không muốn lặp lại, em lại sợ tôi như bao người đàn ông khác, sẽ lại gây cho em thêm một vết thương lòng mà ít nhất hơn một lần em đã trải qua. Tôi đã biết em yêu người ấy dường nào, và em đã đau khổ biết bao khi người ta bỏ em để đi theo niềm vui mới. Tôi ước gì mình là mối tình đầu của em để được em yêu, được gần em mỗi lúc em vui, mỗi khi em buồn. Tôi sẽ cười cùng em, bàn tay tôi sẽ lau những giọt nước mắt của em và kéo em vào bờ vai của tôi mà an ủi. Tôi sẽ đón nhận em bằng tất cả tình yêu trong trái tim tôi. Nhưng tôi chưa làm được, chưa có cơ hội làm với em. Đơn giản một điều, tôi là kẻ đến sau! Tôi chẳng biết phải làm gì. Tôi chỉ biết yêu em, yêu em hơn nữa. Em cũng biết tôi yêu em như thế nào mà! Tại sao em cứ phải trốn tránh tôi? Tôi nhắn tin bằng điện thoại, bằng yahoo, sao em không trả lời? Gọi điện em chỉ lo cúp máy cho nhanh. Những cuộc nói chuyện của chúng ta lần nào cũng qua nhanh trong vài câu nói. Những lúc ấy, em có biết trong tôi trống trải hụt hẫng như thế nào không?

Tôi biết tôi không có nhiều tiền và điều kiện của tôi không thể bằng em. Quá nhiều áp lực khiến tôi trở thành con người mặc cảm. Tôi không dám đối mặt với em để nói lời yêu em. Tôi sợ em sẽ từ chối tôi, em sẽ quay lưng bước đi thì tôi sẽ đau khổ biết nhường nào! Trái tim tôi rồi đây ai sẽ lấp vết thương mà em để lại?

Tôi sợ một ngày nào đó em sẽ đi bên ai trong cuộc đời này mà người đó không phải là tôi. Tôi sợ bờ vai tôi không được em dựa, bàn tay tôi không được nắm. Đứng trước em, tôi không đủ tự tin để nói "Tôi yêu em" như bao người yêu nhau họ nói. Tôi sợ ngày em ra trường, khoảng cách giữa tôi và em lại càng cách xa vời vợi, tôi sẽ mất em mãi mãi. Tôi sợ lắm!

Phải làm sao để em hiểu được những tình cảm của tôi dành cho em? Phải làm sao đây hả em?

Share this post on: reddit

dinhlanlan

Bài gửi Sat 03 Apr 2010, 12:25 by dinhlanlan

Tại sao à? Tại tình yêu đâu phải mún là đc nếu ko yêu thì bjt' làm sao, chẳng nhẽ dùng ng` khác thay thế ư???

big_young.lady

Bài gửi Sat 03 Apr 2010, 12:25 by big_young.lady

tâm su*. vo van? kaka

Shadow Phuong

Bài gửi Sat 03 Apr 2010, 13:13 by Shadow Phuong

hay hay ;;)

tjenlang_vandon

Bài gửi Mon 05 Apr 2010, 10:55 by tjenlang_vandon

ui xoi...nhảm thật...

huonglee

Bài gửi Mon 05 Apr 2010, 10:58 by huonglee

yêu vs chả đương

Bài gửi  by Sponsored content

Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Chủ đề mới hơn

Chủ đề cũ hơn

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết